BĂNG - Trang 478

bạn bè? Vì cô ta từng ở trại hè, nên một đoạn quá khứ khác của cô ta vừa
trở thành đối tượng của cuộc điều tra. Hiển nhiên, Irène Ziegler không chỉ
có một bí mật. Không thấy dấu hiệu nào của vợ Henri Lombard, mẹ Éric.
Không được thừa nhận ngay cả khi đã chết. Bà không được phép chung
hưởng sự vĩnh hằng đáng sợ với gia tộc này. Khi họ quay trở ra, Servaz
nghĩ về việc Maud Lombard đã chết ở tuổi 22. Anh lập tức cảm thấy đây là
một điểm mấu chốt. Cô ta chết như thế nào? Tai nạn, bệnh? Hay lý do nào
khác?

Samira nói đúng. Ziegler nắm giữ chìa khóa của vấn đề. Khi bị bắt, có

thể cô ta sẽ thành thật khai báo, nhưng anh không nghĩ vậy. Anh đã hơn
một lần được chứng kiến tính cách kiên cường của Irène Ziegler.

Bây giờ cô ta đang đi đâu?
Đột nhiên anh lo âu khủng khiếp và lập tức kiểm tra đồng hồ đeo tay. Họ

không nhận được tin tức gì cũng mất một lúc rồi. Anh định gọi cho Pujol
thì di động reo lên.

“Chúng tôi mất dấu cô ta rồi!” Simeoni hét.
“Gì?”
“Con giặc cái, tôi nghĩ ả đã phát hiện ra chúng tôi! Đi cái xe máy khốn

kiếp, ả đã dễ dàng cắt đuôi chúng tôi!”

Chết tiệt! Servaz cảm thấy adrenalin chảy dồn trong mạch máu, và bụng

quặn thắt. Anh tìm số của Maillard.

“Pujol và Simeoni đã mất dấu mục tiêu!” Anh hét lên. “Cô ta có thể ở bất

cứ đâu! Thông báo cho trung úy Espérandieu và tất cả vào vị trí sẵn sàng!”

“Được. Không vấn đề gì. Chúng tôi đang đợi đây.”
Servaz cúp máy. Anh ước mình có thể bình tĩnh như viên sen đầm. Đột

nhiên một ý nghĩ khác nảy ra trong óc, anh lôi di động ra và gọi vào số của
Saint-Cyr.

“Alô?”
“Maud Lombard, anh có biết gì về cô ta không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.