BĂNG - Trang 67

“Chỉ để kiểm tra thôi.” Anh nhớ lại ánh mắt của Marousset. “Tôi cũng

muốn liên hệ với cục phòng chống ma túy, xem họ có hồ sơ về tay đầu bếp
không.”

Đại úy Ziegler nhìn anh chăm chú nhưng không nói gì thêm.
“Kiểm tra khu vực lân cận đến đâu rồi?”
“Chúng tôi đã hỏi tất cả những người dân sống dọc theo con đường dẫn

đến nhà máy, xem có ai nhìn thấy phương tiện nào đi qua lúc nửa đêm
không. Nhưng cho đến giờ vẫn chưa có phát hiện gì mới.”

“Còn gì nữa không?”
“Có một hình vẽ graffiti trên tường bên ngoài nhà máy. Nếu có tên du

thủ du thực nào lảng vảng xung quanh, chắc hẳn bọn chúng đã nhìn hoặc
nghe thấy gì đó. Trong vụ án này, rõ ràng hung thủ đã phải chuẩn bị kĩ
lưỡng và nghiên cứu địa điểm. Điều này lại dẫn ta về với hai gã bảo vệ. Có
lẽ họ biết ai vẽ hình graffiti kia và cả lý do họ không nghe thấy gì hết.”

Servaz nhớ lại lời khuyên của Tarrieu.
Maillard tới gần bọn họ. Anh ta đang ghi chép trên một tập giấy nhỏ.
“Còn Viện Wargnier?” Servaz hỏi. “Một mặt, chúng ta có một vụ án rõ

ràng do kẻ điên gây ra, mặt khác, có một lũ sát nhân tâm thần bị nhốt cách
đây chỉ vài kilomet. Ngay cả khi viện trưởng đã thề thốt rằng, không có bất
cứ bệnh nhân nào trốn ra ngoài, chúng ta vẫn phải kiểm tra kĩ lưỡng.” Anh
liếc nhìn Ziegler rồi đến Maillard. “Chỗ hai người có chuyên gia tâm thần
không?”

Ziegler và Maillard nhìn nhau.
“Một chuyên gia tâm lý học tội phạm sẽ đến đây trong vòng một hoặc

hai ngày nữa,” Irène Ziegler trả lời.

Servaz khẽ nhíu mày. Nhờ cậy chuyên gia tâm lý học tội phạm chỉ vì một

con ngựa… Anh biết, trong lĩnh vực này, sen đầm luôn đi trước cảnh sát vài
bước, cũng như vài mảng khác nữa, nhưng anh tự hỏi, làm thế liệu có phải
hơi quá rồi không. Ngay cả sen đầm cũng không thể dễ dàng huy động
chuyên gia như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.