BĂNG ĐIỂM - Trang 124

Hạ Chi đang tắm cạnh đấy, nghe Xá nói lặng người, trong khi Dương Tử

vẫn ngây thơ.

— Vâng, lớn lên em sẽ làm cô dâu.
Tắm xong, Xá chạy ra nắm tay cha.
— Cha ơi, lớn lên con sẽ cưới Dương Tử làm vợ.
Tạo đang ngồi nghe radio, lời của Xá khiến chàng nảy lên:
— Cái gì? Xá, con học lớp hai rồi, con phải biết Dương Tử là em con,

mà em thì không thể cưới làm vợ được.

— Tại sao vậy?
— Bao giờ lớn lên con sẽ hiểu.
Xá sụ mặt xuống:
— Không, con muốn Dương Tử làm vợ con à!
— Nói bậy! Khởi Tạo thẳng tay tát vào mặt Xá. Vết hằn đỏ trên má non.

Xá điếng người, chưa bao giờ nó bị đòn đau như vậy.

— Anh! Tại sao anh lại đánh con như vậy? Chuyện có gì đâu mà anh

làm dữ thế?

Nghe mẹ lên tiếng, Xá mới bắt đầu khóc to lên. Tạo vẫn còn giận dữ.
— Phải dạy nó biết mới được. Xá này! Nghe đây, Dương Tử là em con

làm sao làm vợ con được?

Hạ Chi nhìn gương mặt giận dữ của chồng ngạc nhiên.
— Xá, con phải nhớ nhé, nhớ mãi nhé, con không có quyền quên trận

đòn hôm nay!


Thế mà đã bốn năm! Nhanh thật! Hạ Chi nghĩ, lúc Khởi Tạo báo cho

nàng biết Lâm Tịnh Phu sắp chết, nàng vẫn không cảm thấy bàng hoàng.
Bảy năm qua rồi!

Không có cái gì vững bền với thời gian.
Thật vậy không, Hạ Chi lắc đầu. Chuyện giữa nàng và Lâm Tịnh Phu

chẳng qua chỉ là giây phút yếu mềm. Bây giờ…với nàng chỉ có Khởi Tạo
thôi.

Khách sạn thật rộng, không khí như lắng xuống giữa khoảng trống. Hạ

Chi tưởng chừng như mình đang nằm thu mình giữa hang sâu nơi chẳng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.