BĂNG ĐIỂM - Trang 189

23. NHỮNG CON SÂU TUYẾT

Tạo về đến nhà được năm hôm, bây giờ mùa sâu tuyết bay rợp trời. Một

nét đặc thù của miền tuyết giá. Trước ngày đổ tuyết những con sâu nhỏ
mình trắng như sữa từ đất chui lên bay đầy trời.

Con nắng chiều của những ngày cuối thu êm ả. Tạo từ bệnh viện trở về,

lầm lũi bước nhanh, lời của Xá ban sáng vẫn còn lẩn quẩn trong đầu chàng.

— Cha ơi lúc này bác sĩ Phu có vẻ oai ghê.
Lúc bấy giờ tâm hồn Tạo thật bình thản nên chẳng chú ý mấy đến lời của

con.

— Ờ, ông ấy oai như tài tử xi nê đấy.
— Thế à?
Xá ngây thơ – Hèn gì hôm trước ông Phu chẳng hẹn mẹ hôm có bão đấy.
Xá xem xi-nê luôn thấy những buổi hẹn hò nên nói. Hạ Chi chết lặng

nhìn chồng, trong khi Tạo có cảm giác bị rơi từ trên cao.

Lúc chẳng có ta ở nhà. Hạ Chi lại gặp Phu. Hừ! Bây giờ thì Tạo mới hiểu

tại sao trước hôm đi Hạ Chi lại đột ngột thay đổi ý định.

Những con sâu tuyết rơi bám trên áo Tạo, đôi cánh mỏng manh dài hơn

thân sữa. Tạo đưa tay định bắt nhẹ một con, nhưng vừa chạm vào thì sinh
vật yếu đuối đã lìa trần. Tội nghiệp!

Có phải tất cả những gì mà nhân loại mệnh danh là hạnh phúc và hòa

bình đều yểu tính như sinh vật này chăng? Sau lần thoát chết, Tạo như giác
ngộ ý nghĩa đích thực của cuộc đời, chàng sẽ không bao giờ quên sự vật vã
trong tay tử thần vừa qua. Ta phải sống với tất cả ý nghĩ của đời sống, ta
phải lập lại hướng đi mới cho đời mình.

Nhưng mà…Tạo thất vọng ngay, chàng thấy rằng chỉ có mình giác ngộ,

nhưng sự giác ngộ đó có giúp ích được gì khi chung quanh chàng, Xá, Hạ
Chi, Lâm Tịnh Phu…Vẫn giữ nguyên con người cũ? Sự thanh cao vừa lóe
lên đã bị ô uế ngay bởi những người vây chung quanh. Tạo phải trở về cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.