BĂNG ĐIỂM - Trang 191

Dương Tử thích thú xoe mắt nhìn Tạo.
— Cha cũng định nhảy nữa à?
Tạo không đáp, căng thẳng sợi dây, đám trẻ vui lây nhìn Tạo ái mộ. Chân

Tạo đi guốc, sợi dây lại ngắn quá.

— Không đủ dài để cha nhảy.
Bé Dương Tử lộ vẻ thất vọng. Đám trẻ con bỏ chạy về phía rừng tòng,

Tạo đặt tay lên vai Dương Tử an ủi.

— Cha với con đi chơi trò chơi khác nhé?
Mắt Dương Tử sáng lên.
— Thật hở cha?
— Ờ.
— Vậy thì vui quá.
Dương Tử nhảy lên, Tạo ngước mắt nhìn trời.
— Ngoài này lạnh quá, ta vào trong nhé con?
— Vâng.
Dương Tử đưa tay nhỏ nhắn nắm lấy Tạo, hai cha con cùng bước vào

nhà. Mỗi lần ở cạnh Dương Tử là Tạo thấy vui lây cái hồn nhiên của nó.
Tạo nghĩ. Chàng nhìn con rồi lại hối tiếc cái lỡ tay ngày hôm qua.

— Bây giờ ta chơi trò xếp giấy nhé?
— Vâng, nhưng cha muốn xếp thứ gì?
— Dương Tử biết xếp những thứ gì nào?
— Con chim, người ta, chiếc thuyền…
— Giỏi quá, vậy thì mình xếp chiếc thuyền trước đi.
Mấy chú chim sẻ lướt nhanh qua khung cửa sổ, bầu trời ngập đầy nắng.

Dương Tử đáng yêu thật. Tạo vừa ngắm đứa con nuôi vừa nghĩ.

Dương Tử chăm chú xếp cạnh giấy, miệng nó chu một cách đáng yêu chỉ

một thoáng là chiếc thuyền đã thành hình, nó đưa cho Tạo với nụ cười.

— Cha ơi cha ngồi ở đầu tàu, nhưng phải nhắm mắt lại nhé!
Tạo cười xòa.
— Tại sao phải nhắm mắt lại?
— Thì cứ nhắm mắt đi.
Thái độ nũng nịu của con bé khiến Tạo xúc động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.