BĂNG ĐIỂM - Trang 256

Xá đáp, chàng có cảm giác ngại ngùng khi phải ở chung một phòng với

Dương Tử.

— Em đi tắm đi!
— Vâng.
Dương Tử ra khỏi phòng rồi, Xá mới thấy yên tâm, chàng leo lên

giường, định ngủ trước khi Dương Tử trở vào. “Bậy thật! Dương Tử là em
ta mà? Làm gì lại có mặc cảm bậy bạ như vậy?” Xá cố gắng trấn tỉnh mình.
Dương Tử là của Bắc Nguyên. Chớ không phải của ta, phải nhớ như vậy.

Cửa mở, Dương Tử bước vào.
— Nước mát quá!
— Ừ.
Xá giả vờ như sắp ngủ, Dương Tử rót ly nước quay sang Xá.
— Anh uống nước không?
— Uống.
Xá tung dậy uống ly nước lạnh, chàng thấy bình tĩnh hơn.
— Lúc mới sinh, ai cũng bảo em sau này sẽ to con lắm, quả thật như vậy.
Xá giả vờ đặt chuyện, chàng mong là Dương Tử sẽ tin ngay mình là anh

ruột. Dương Tử yên lặng chui vào chăn.

— Em giống bà ngoại hơn là mẹ.
Xá thích thú kể.
— Lúc nhỏ anh thường nằm kề bên nhìn em rồi không chịu được sự tò

mò, anh đưa tay qua sờ đầu em, mẹ đã mắng anh một trận nên thân, vì lúc
đó đầu em còn mềm quá, sau đó…

Dương Tử đưa mắt nhìn lên trần nhà, cắt ngang.
— Thôi đừng nói nữa anh, em đã biết em là con nuôi rồi.
Xá bàng hoàng, Dương Tử nhìn chàng với nụ cười an ủi.
— Em đã biết chuyện em là con nuôi từ lúc em học lớp năm.
— Ai bảo em?
— Người ta nói, em nghe.
— Người ta nói là em tin liền sao? Em có giật mình khi biết sự thật

không chứ?

Dương Tử lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.