BĂNG ĐIỂM - Trang 29

3. CÁI CHẾT CỦA BÉ LỆ

Bé Lệ nằm úp, chiếc thắt lưng trắng với nơ bướm vẫn phất phơ theo gió

sớm. Khởi Tạo cúi xuống nâng con dậy. Gương mặt xanh mét chưa phải là
biểu hiệu của sự chết, chàng đặt những ngón tay run rẩy lên bắt mạch cho
con. Hình như mạch vẫn còn nhảy. Tạo nghĩ, nhưng niềm hy vọng vừa lóc
được trong tim đã tắt nhanh, mạch đã chết chỉ có những ngón tay run rẩy
của chàng.

Lâm Tịnh Phu đã đến hắn đưa tay lật nhẹ mí mắt bé Lệ. Đôi mắt trắng

dã. Cái chết như một định mệnh an bày, chỉ có đôi môi nhỏ xám ngắt hé mở
như định nói. Khởi Tạo lắc đầu. Ta nằm mơ đây chăng?

Hạ Chi cũng đã đến, nàng hối hả ôm con vào lòng?
— Lệ con! Lệ con!
Những cái lắc mạnh không làm bé Lệ tỉnh giấc. Bác sĩ ngoại khoa họ

Điền cúi xuống quan sát, ông chợt hét lên :

— Cái gì đây? Bé Lệ bị xiết cổ chết đây mà?
Trên cổ bé Lệ, vết tay của thủ phạm vẫn còn hằn rõ.
— Con Lệ bị người ta giết à?
Khởi Tạo bàng hoàng. Lệ bị giết? Nằm mơ cũng chẳng ngờ được chàng

đứng bất động như bức tượng gỗ. Tay chân thừa thải.

— Con tôi bị giết? Trời!
Hạ Chi hét to, nàng ngã xuống bất tỉnh. Lâm Tịnh Phu vội vàng, đưa tay

đỡ nhanh. "Con ghét ông Lâm, con ghét cả mẹ, chẳng ai chịu chơi với con
cả”. Câu nói của Lệ như vẫn còn văng vẳng bên tai Hạ Chi.

Nhìn Hạ Chi nằm gối đầu lên chân Lâm Tịnh Phu, Khởi Tạo vẫn đứng

bất động. Đầu chàng đang tê cứng, cả một khối trống rỗng trong óc. Nhưng
trái tim chàng, phải trái tim chàng đang dằng co với những con sóng ngầm
dữ dội đang lan dần, lan dần. Tạo ngước mắt nhìn lên trời, những đám mây
trắng lững lờ theo gió. Ta đang nằm mơ chắc chắn ta đang nằm mơ đây
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.