BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 175

hình thức cảnh cáo đẫm máu, khiến cô phải hàng phục từ tinh thần tới thể
xác.

Tắm rửa xong, vì quên mang áo ngủ, Khổng Lập Thanh lấy đại chiếc

khăn tắm quấn quanh người rồi bước ra, thật không ngờ người đàn ông lúc
trước còn ngủ say giờ đang ngồi dựa vào thành giường, chiếc chăn rơi trên
đất giờ đã đắp trên người anh, ánh mắt nhìn cô không hề mang chút biểu
hiện mệt mỏi hay buồn ngủ nào. Khổng Lập Thanh đứng nguyên đó nhìn
về phía Chu Diệp Chương không di chuyển, hai người cách nhau nửa căn
phòng, yên lặng nhìn nhau. Ánh mắt người đàn ông nhìn cô rất hiền hòa,
không còn vẻ lạnh lùng áp chế như trước đây, ánh mắt Khổng Lập Thanh
cũng không sợ hãi né tránh như trước, một loại cảm giác ấm áp lan truyền
giữa hai người.

Như vậy một lát, Chu Diệp Chương hé phần chăn bên cạnh nói với cô:

“Đến đây, ngủ một chút.”

Khổng Lập Thanh bước lại, nằm xuống gối đầu lên cánh tay Chu Diệp

Chương, ngoan ngoãn đến ngạc nhiên. Cô quay lưng về phía anh, mắt nhìn
ra ngoài trời, mặt không biểu cảm, cảm thấy bản thân cũng có chút thay
đổi, cô biết mình đã hàng phục.

Trong chăn, cơ thể đàn ông lại dán sát vào người Khổng Lập Thanh,

hai tay vòng trước ngực cô, cho dù chưa phô trương sức mạnh nhưng cô
biết chớp mắt thôi là nó sẽ đổi thay khác hẳn. Một bàn tay mò mẫm trước
ngực cô, cuối cùng cũng gỡ xong nút thắt khăn tắm, kéo nó vứt xuống đất,
bầu ngực non mềm vừa được giải phóng khỏi khăn lại ngay lập tức bị bàn
tay ai đó nắm giữ. Chu Diệp Chương vùi đầu trên vai cô, nói từ phía sau,
giọng nói hơi mơ màng lại có chút như mệnh lệnh: “Ngủ thôi.” Khổng Lập
Thanh yên lặng nhắm mắt lại.

Đêm đó vậy mà cô lại ngủ một giấc an lành, không mộng mị, liền một

mạch đến lúc tỉnh dậy thì trời đã sáng. Nằm nhìn lên trần nhà bất giác nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.