BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 177

Trong phòng thay đồ lúc này hai người vẫn cùng yên lặng, không ai

nói câu gì, chuyên tâm làm việc riêng. Chu Diệp Chương đứng sau lưng
Khổng Lập Thanh cúi đầu cài cúc áo sơ mi, đột nhiên quay một vòng, đem
cà vạt nhét vào tay cô.

Khổng Lập Thanh khẽ cúi đầu ngoan ngoãn nhận lấy chiếc cà vạt Chu

Diệp Chương đưa, với tay dựng thẳng cổ áo của anh rồi kiễng chân luồn cà
vạt vòng theo cổ áo. Tiếp xúc gần gũi với anh như vậy nhưng lần này hơi
thở không còn hoảng loạn, nhịp tim cũng không gấp gáp như hôm qua, mới
qua một đêm, không hiểu sao cô có nhiều biến đổi đến thế.

Khổng Lập Thanh chưa từng thắt cà vạt cho ai, đành mô phỏng thao

tác đeo khăn đỏ thuở nhỏ còn nhớ được, mới thắt được một nửa bàn tay đã
đột nhiên bị vỗ nhẹ một cái.

“Nhìn kỹ chút, chỉ dạy em một lần thôi đấy.” Chu Diệp Chương nắm

lấy cà vạt, cố ý thao tác thật chậm, bàn tay to khéo léo lên xuống thắt mở,
Khổng Lập Thanh ngẩng đầu, nghiêm túc theo dõi động tác của anh.

Chu Diệp Chương thắt cà vạt xong, Khổng Lập Thanh đưa tay chỉnh

lại giúp anh một lần nữa. Anh khẽ ngẩng đầu phối hợp với cô, biểu cảm rất
thư thái, tinh thần dường như cũng không tồi.

Khổng Lập Thanh chỉnh lại cà vạt xong, Chu Diệp Chương lại đưa

một tay ra trước, Khổng Lập Thanh hiểu ý, cài cúc tay áo cho anh. Hai
người đứng gần như sát nhau, Chu Diệp Chương từ đầu đến cuối đều cúi
nhìn Khổng Lập Thanh, ánh mắt long lanh. Khổng Lập Thanh hàng mi
cong rủ dài, nét mặt hiền hòa.

“Anh đã sắp xếp một xe chuyên môn đưa đón em, Vạn Tường từ nay

giao cho dì Thanh chăm sóc thêm. Em cũng nên lỏng tay để cuộc sống của
con có thêm nhiều người hơn, nếu chỉ biết có mẹ, cũng không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.