BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 241

Ngày hôm sau, vì khóc quá nhiều mà mắt Khổng Lập Thanh sưng đỏ

như hai quả hạch đào, thu dọn chuẩn bị xong là vội vội vàng càng đi làm.
Từ nhỏ cô đã sống cô lập nên thực sự cũng chưa từng quá chú ý đến hình
tượng của bản thân. Nhưng nay thì khác, cô không muốn để Chu Diệp
Chương nhìn thấy dáng vẻ này của mình. Có điều đợi cho đến tối Khổng
Lập Thanh tan làm trở về nhà, bao nhiêu tâm ý của cô đều bị dì Thanh một
câu dội thẳng một gáo nước lạnh tan biến hết.

Dì Thanh nhìn thấy Khổng Lập Thanh bước vào nhà, từ trong bếp

ngoảnh ra tiện thể hỏi cô một câu thay cho lời chào hỏi: “Cô Khổng hôm
nay sao không đi tiễn cậu Chu lên máy bay?”

“Sao ạ? Anh ấy đi rồi?” Khổng Lập Thanh kinh ngạc hỏi lại.

“Đúng thế, cậu ấy bay lúc chiều nay, cô Khổng không biết gì à?” Dì

Thanh khó hiểu hỏi lại.

“Không biết ạ.” Khổng Lập Thanh ngơ ngẩn trả lời.

Khổng Lập Thanh đi xem xét tầng trên một lượt, Chu Diệp Chương

thực sự đã đi khỏi đây. Thư phòng được thu dọn gọn gàng sạch sẽ, chỗ đó
là nơi bình thường anh ở nhiều nhất, trước có chút lộn xộn mà giờ tất cả
đều đã được sắp xếp lại ngay ngắn gọn gàng, không một câu chính thức từ
biệt, thậm chí ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi. Khổng Lập
Thanh mới giật mình nhớ ra đêm qua Chu Diệp Chương có nói anh phải
quay về Hồng Kông, vừa nói xong đã đi ngay như vậy, chẳng trách hôm
qua anh lại đột nhiên kéo mọi người ra ngoài ăn một bữa hoành tráng đến
thế. Cô còn nghĩ mấy ngày nữa anh mới đi, thế mà ngay cả thời gian chuẩn
bị cũng không có.

Hôm qua vừa cũng cô trải qua một trận biến đổi tâm lý mạnh mẽ như

vậy, hôm nay lại bỗng nhiên biến mất, Khổng Lập Thanh đứng ở cửa thư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.