BÁNH XE ĐỊNH MỆNH - Trang 276

anh ta nằm nghiêng ở đó, mặt trắng bệch, trán vã mồ hôi lạnh, trên vai máu
thấm ướt áo, xem chừng mục tiêu bị bắn tỉa là Lâm Bội, may là A Thần đột
nhiên đạp cửa xông vào báo động cho anh ta kịp nghiêng người né đạn, nếu
không e là lúc này đã thành cái xác nằm đó rồi.

Trong khi Chu Diệp Chương còn đang bận suy nghĩ, A Thần đã bắt

đầu cử động cơ thể. Cậu chầm chậm bò đến góc gần cửa sổ kính, vừa bò
vừa dặn: “Mọi người không được cử động, tay súng bắn tỉa đó được huấn
luyện rất bài bản, trước khi có biến, mục tiêu của hắn ta chỉ là một, nhưng
giờ e là tất cả người trong phòng đều thành mục tiêu của hắn rồi.”

Những câu phân tích của A Thần khiến mấy người trong phòng không

ai dám động đậy nữa, cùng nín thở theo dõi từng động tác của cậu ta. Mục
tiêu của A Thần là nút điều khiển rèm cửa trong góc tường giáp cửa sổ.

Bởi không quan sát được mục tiêu nên gã bắn tỉa không ra tay được,

cũng không có thêm viên đạn nào bay đến nữa. Nhìn cửa kính được rèm
cửa chạy ra từ từ che kín, mọi người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ
nhõm.

Khoảnh khắc hai cánh rèm cửa sát lại nhau, Khổng Lập Thanh, A

Thần và Chu Diệp Chương phản ứng vẫn là thở hắt ra, Lâm Bội đang nằm
trên đất từ đầu chẳng có phản ứng gì giờ bỗng nhiên lại hét to: “Cung Tứ
Hải, vào đây!”

Cửa mở ra, “gã gác cửa” chớp mắt đứng đó, tay anh ta cầm khẩu súng

nòng gắn ống giảm thanh, Chu Diệp Chương và A Thần cùng bị tiếng hét
của Lâm Bội làm cho giật mình, phút sau đã thấy Lâm Bội bám vào khăn
trải bàn chầm chậm đứng lên, máu ướt đẫm một khoảng lớn trên vai, mặt
anh ta trắng như tờ giấy, môi tái nhợt không còn sắc máu, mấy lọn tóc bị
mồ hôi dính bết trên trán, bộ dạnh nhếch nhác chẳng ra sao, trợn mắt hung
hăng nhìn Chu Diệp Chương, có chút điên dại, sau đó nhếch môi ra lệnh:
“Bắt cô ta lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.