BÃO - Trang 33

chí chẳng ngạc nhiên. “Ta nghĩ về đời ta, ông bảo vậy. - Ngài đã làm
được nhiều việc trong đời chưa?” Ông không trả lời ngay. Tôi biết khá
rõ người già, tôi vẫn thường gợi chuyện được những người đàn bà của
biển. Tôi tin chắc nhiều người thấy thế thật kỳ, việc tôi hay nói chuyện
với họ ấy. Nhưng tôi biết khi người ta già, người ta rất thích được
người trẻ hỏi chuyện. Tôi cho là khi nào già tôi sẽ rất thích điều này.
“Ta đã đi học để làm kiến trúc sư, rồi sau đó lại thành nhà báo. Ta vào
nghề khi đi nghĩa vụ quân sự, ta gửi bài viết về những chuyện xảy ra ở
mặt trận. Ta rất thích viết, nhưng không tài nào viết được một quyển
sách. Ta đến đây để có thời gian viết một quyển.” Ông nói với một
giọng lơ lớ, ông nghĩ mãi mới ra từ. Tôi rất thích cách ông nói tiếng
Anh, ông có một chất giọng rất Anh, tôi nghe và nhắc lại các từ khi
chỉ còn lại một mình. Tôi có cảm giác như đó là một ngôn ngữ khác
với ngôn ngữ mẹ đã dạy cho tôi. Ngài Kyo bảo rằng ngữ điệu của tôi
khá tốt, có thể vì bố tôi là người Mỹ, tất nhiên tôi không kể chuyện
này với ông, nó chẳng liên quan đến ai cả. Tôi rất thích nói được một
thứ ngôn ngữ khác, để bọn ranh ở trường không thể hiểu được. Vì thế
tôi bảo Ngài Kyo: “Ngài dạy cháu những từ khác trong tiếng của ngài
đi.” Tôi nghĩ ông cũng thích thế. Ông đã bật cười, tôi tin chắc là ông
cảm thấy tự hào. Người lớn nào mà chẳng thích dạy điều gì đó. Nó bù
vào việc ông câu không được giỏi. Thế là ông dạy tôi những từ mới
như: “Angle, thread, hooks, snapper, starfish.”

*

Ông còn nói những từ

tôi chẳng hiểu gì, những từ của thủy thủ: “Starboard, stern, seabass,
bow, aft bow, mooring.”

*

Những từ này tôi không định nhớ, chỉ muốn

nhớ cách phát âm. Cách hát chúng. Tôi yêu cầu ông nhắc lại những từ
này, tôi nhìn miệng ông để nắm được âm điệu trong đó. Điều mà tôi
thích là khác với phần lớn mọi người, Ngài Kyo không bao giờ hỏi tôi
những câu riêng tư. Ông chưa bao giờ hỏi tôi: “Cháu bao nhiêu tuổi
rồi?” hoặc “Cháu học lớp mấy?” Có lẽ ông cho là tôi đã lớn, chưa hẳn
là một người lớn nhưng gần như thế, và vì vậy ông chấp nhận nói
chuyện với tôi. Tôi thường bảo mình đã mười sáu thậm chí mười tám
tuổi. Đúng là tôi khá cao lớn, tôi cao hơn đa số đàn bà con gái ở đây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.