BẢO ĐẠI, HAY LÀ NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG CỦA VƯƠNG QUỐC AN NAM - Trang 128

được đi lại. Tất cả chừng 15 người kể cả nhân viên y tế.
Để tiếp tục giao lưu với nhau, những người bị quản thúc đã đục phá tường rào
ngăn cách quanh nhà. Chẳng mấy chốc sau này người Nhật cấm cả việc gọi
nhau qua tường.
Một Uỷ ban tương trợ được thành lập thay mặt Pháp kiều giao dịch với nhà
đương cục Nhật vì những người có trách nhiệm hợp pháp đều bị bắt tù hoặc đưa
đi tập trung.
Gia đình Bảo Đại - Nam Phương vẫn ít xuất đầu lộ diện, suốt ngày ru rú trong
nội cung.
Việc dân chúng người Pháp bị dồn vào ở trong những khu biệt cư cũng không
làm thay đổi cuộc sống của bọn trẻ của gia đình Hoàng hậu Nam Phương.
Chúng không có ai là bạn bè thân thiết. Từ vài năm nay Nhà vua cũng ít tiếp xúc
với giới quan chức thuộc địa. Chán chường vì những cải cách của ông đều hỏng
hoặc bị xuyên tạc, Bảo Đại ít gặp các quan chức cai trị người Pháp. Đêm đảo
chính mồng 9 tháng 3 đã không thay đổi gì đến cuộc sống riêng của Nhà vua...
Một hôm, dân chúng thấy một chiếc máy bay bay thấp là là trên các nóc nhà cao
tầng trong thành phố. Họ nhận ra đó là một trong những chiếc máy bay của Bảo
Đại đi thả truyền đơn của Nhật trấn an dân chúng, đồng thời tỏ thái độ cứng rắn
của những ông chủ mới đối với những ai - kể cả Nhà vua - đã hợp tác với chế độ
thực dân.
Ngày 27 tháng 8, bệnh viện đóng cửa. Các bệnh nhân dù chưa khỏi cũng phải
trở về nhà. Các thầy thuốc, phần lớn là quân nhân đều bị tập trung về Mang Cá.
Elula, Perrin một nhà văn nữ người Âu có mặt ở Huế đã miêu tả. Các thầy thuốc
quân nhân được phép tạt qua nhà. Họ mang quân phục tươm tất, đeo đủ các
huân huy chương trên ngực bình thản bước lên xe vận tải đưa họ về trại giam.
Họ ôm hôn từ biệt vợ con. Những người này lâu nay ở trong khu điều trị của
bệnh viện nay phải bỏ lại các đồ đạc cồng kềnh đề về ở tại trường Thiên Hựu
(Providence) do Nhà thờ Thiên Chúa giáo cai quản. Trường Thiên Hựu hơn một
năm sau đó, trở thành nơi trú ẩn chính của kiều dân Pháp khi chiến tranh nổ ra.
Vào tháng 3 năm 1945, tại đây có đến năm trăm người đa số là người già, phụ
nữ và trẻ em thân nhân các tù binh Pháp tạm lánh, mà chỉ có mấy cha cố người
Canada gốc Pháp chăm sóc. Trong các căn nhà trong khu phố Tây, mỗi người
đều tổ chức tự vệ. Các góc nhà, góc vườn biến thành những pháo đài nho nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.