đáo, sự mai danh ẩn tích?
Tuy nhiên ông vẫn gặp các nhà báo, vui lòng giải thích lối sống của ông, những
cung cách mới của ông. Nhiều nhà báo nhanh chóng có thói quen đến thăm ông
hoàng bị phế truất kỳ dị, không buồn, cũng không phải thôi thúc hỏi thăm tin
tức vợ con đang sống ở Huế dưới chính quyền Việt Minh ra sao. Ông đi dạo trên
bãi tắm, phô trương người tình của mình, trước tiên là Lệ Hà, tiếp theo là Mộng
Điệp, một mối tình khác của ông.
Đầu đội mũ panama, mình mặc chiếc một áo sơmi lụa bạch theo kiểu Trung
Quốc, quần ống rộng thùng thình; giấu mặt bằng cặp kính râm to, Bảo Đại sống
như một thường dân vô công rồi nghề. Như mọi người, ông đi xe công cộng
chật lèn của Hongkong, tắm, chơi gôn, chơi quần vợt. Ông luôn luôn làm cho
các chính khách bám quanh ông phải ngạc nhiên thán phục.
Dáng dấp trẻ trung, thân hình lực sĩ, tuổi mới gần ba mươi tư, nhưng phần lớn
thời gian rỗi ông phân chia giữa cờ bạc và thể thao. Tối tối, ông lao đến
Paramount, vũ trường lớn nhất của thành phố. Ông thường xuyên lui tới các ca
lâu tửu quán. Ngay từ giữa thời kỳ cách mạng ở Hà Nội, ông đã là khách quen
của những hộp đêm ở Hà Nội. Cần gì? Ông yêu thích cái không khí choáng lộn,
trong những đêm bất tận, thích cái nhìn của những người đi lướt qua bên ông
trên sàn nhảy hay trong các sới bạc.
Thế nhưng ông túng thiếu, gần như nghèo túng. Hoàng đế mà như thế thì nghèo
cùng cực rồi. Tiền ông quăng trên các bàn bạc hoặc thanh toán tiền phòng khách
sạn tồi tàn của ông là của cô nhân tình Lý Lệ Hà chi trả. Cô nầy đã phải mở két,
biếu ông tất cả tiền tiết kiệm của một cô gái nhảy nửa thượng lưu, số tiền lên tới
vài trăm bạc kiên trì tích cóp được nhờ tài quyến rũ của cô.
Ông có thật là một con người vô dụng như các tạp chí miêu tả ông không? Ông
có đóng kịch khi tỏ ra là một nhà du lịch biếm hoạ? Ông đã làm hết sức để cho
chân dung về ông có thể tin được. Ông không chỉ là chàng thanh niên rám nắng,
tươi cười luôn luôn xuất hiện trên các tạp chí. Tuy nhiên báo chí đã lưu lại hình
ảnh ấy và qua báo chí công chúng tin rằng cựu hoàng chỉ là một con người như
thế. Tiếng tăm của ông bị vẩn đục những thành công chính trị sau nầy của ông
sẽ bị phai mờ vì những chuyện bê bối trong đời tư của ông. Một số bài báo đã
có dụng ý tạo nên hình ảnh về ông chỉ là một kẻ ăn chơi trác táng không thể sửa
được.