BẢO ĐẠI, HAY LÀ NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG CỦA VƯƠNG QUỐC AN NAM - Trang 237

một phần dành cho các đại biểu của các tổ chức "quốc gia" đến thăm ông.
Nguồn gốc của khoản tiền ấy được giữ kín. Các chính khách sa-lông khi nhận
được trợ cấp ngoài mong đợi ấy, đinh ninh rằng Bảo Đại đã gia ân cho họ.
Một phái viên khác tên là Reynaud, một cộng tác viên thân cận của Cao uỷ
Bollaert làm con thoi chạy đi chạy lại giữa Sài Gòn và Hongkong. Không chỉ
đóng vai trò trung gian, Cao uỷ còn giao trách nhiệm cho ông ta "bám sát" cựu
hoàng, tham dự các hội hè ban đêm của ông, trở thành một trong những người
thân tín của ông. Reynaud biết Bảo Đại từ lâu vì trước chiến tranh thế giới ông
ta đã là nhân viên bảo hiểm của ông.
Người bạn mới nầy còn ra sức khuyến khích ông trở lại các phi vụ làm ăn và sẽ
cung cấp tiền bạc. Nhưng một người tin cẩn khác của Cao uỷ là Cousseau -
nguyên công sứ Sơn La - nắm dây thắt hầu bao. Ông ta nói với nhà báo Lucien
Bodard: "Tôi tin sắp thành công đến nơi vì Bảo Đại rất cần tiền. Đó là một ông
vua tầm thường, bị phế truất, không có tiền tiêu, không có hoài bão gì. Ông ta
đang trong cảnh gần như khốn cùng. Thực tế đó là một công việc không dễ dàng
chút nào. Tôi đã đem đến hàng triệu bạc, mà vẫn không đủ [...]. Trở lại với cuộc
sống ăn chơi xả láng, Bảo Đại càng bị lôi cuốn... Ông ta hiểu rằng người ta
càng gắn với ông bao nhiêu thì lại càng cần đến ông bấy nhiêu
".
Nguồn gốc sự phất lên rất nhanh của Bảo Đại là một bí mật mà mọi người ai
cũng biết cả. Trong một vụ khám va-li của con gái Bollaert tại phi cảng Sài Gòn,
một khoản tiền ngoại tệ sáu trăm ngàn đồng bị phát hiện. Cô gái khai số tiền nầy
gửi cho chánh mật thám. Ông nầy buộc phải nói rõ: đó là "tiền lương trả cho chi
phí lưu trú của Bảo Đại ở Hongkong".
Nhờ chế độ chuyển tiền hay "buôn bạc" mà những món tiền nhỏ ban đầu nhanh
chóng trở thành khó che mắt thiên hạ. Những trò "ảo thuật" rất hời ấy do một
thanh tra tài chính tìm ra. Tất cả những đồng bạc được phép chuyển từ Sài Gòn
hay Hà Nội đến Paris đổi ra đồng franc được tăng gấp hai lần giá trị ban đầu.
Làm như vậy để khuyến khích những người lao động chân chính sang làm việc
ở Đông Dương hoặc bù trừ cho những nhà buôn phải liều lĩnh bỏ vốn làm ăn ở
cái xứ sở đang có chiến tranh. Một đồng bạc Đông Dương được phép chuyển về
chính quốc ăn mười bảy franc. Nhưng nếu quá hạn mức cho phép được chuyển
tiền về nước thì một đồng bạc Đông Dương chỉ ăn có tám franc. Bảo Đại nhận
đổi cho người Pháp làm việc hay kinh doanh ở Đông Dương muốn chuyển tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.