thu mua đỉa xuất khẩu, mời cả Bí thư, Chủ tịch đến dự. Nhưng lại nghe nói
Bí thư mới nghiêm lắm, nên cũng muốn hỏi anh liệu có nên mời không
nhỉ?
Trường cầm hộp dầu đi lại chỗ ghế dài Hà đang ngồi, nghe hỏi, liền
bảo:
- Mời ai là tuỳ Chi uỷ và Ban chủ nhiệm mua bán Huyện. Nhưng theo
anh không nên làm ồn ào, mà chỉ nội bộ trong ngành thôi.
Trường vừa nói vừa quệt dầu xoa xoa gót chân Hà. Không biết dầu
cao sao vàng công dụng tới đâu, mà Trường mới xoa được vài cái, Hà đã
ngồi ngay dậy, nhoẻn miệng cười:
- Cái loại dầu của anh tốt thật đấy, vừa xoa một cái là khỏi ngay.
Nhưng Trường vừa đưa tay đặt lên vai Hà, định bảo: "Ngồi yên anh
xoa tý nữa cho khỏi bong gân", thì Hà đã đổ ập tấm thân thon thả thơm nức
mùi đàn bà ở tuổi bốn mươi đang độ hồi xuân, cùng bộ ngực gần như được
phơi ra trắng ngồn ngộn dưới cái cổ áo cánh sen mở rộng đến bả vai, đầy
khơi gợi, làm cho cái bản năng đàn ông của Trường như được đánh thức.
Bỗng Trường ôm riết lấy Hà, rồi cứ thế bế bổng vào giường, đặt Hà nằm
xuống là vội quay ra kéo nhanh tấm ri đô che. Nhưng khi Trường quay lại,
Hà như đã quen với những công đoạn tối cẩn khi chỉ có hai người trong
phòng này, vội nhỏ nhẹ nhắc mà như ra lệnh: "Còn cửa nữa!". Trường lẹt
bẹt đôi chân không ra bập chặt cái cửa, vốn từ khi Hà vào đã chỉ mở hé một
bên cánh. Đoạn, Trường quay vào, mới đến đầu giường đã như hoa cả mắt,
không còn thấy đất trời là đâu, chỉ còn lại tấm thân thơm tho, dịu ngọt rất
đàn bà của Hà, với làn da trắng nõn nà ngồn ngộn ở ngực, ở bụng kích
thích, gọi mời. Trường trút vội bộ pi-ja-ma vẫn mặc trong nhà, rồi như con
rắn quen mồi trườn phủ nhanh lên người Hà. Nhưng đúng lúc ấy, Hà dang
rộng vòng tay ôm ngang người Trường vần nhẹ xuống bên cạnh, cùng một
giọng nói thẽ thọt: