BÃO ĐỒNG - Trang 165

Hà từ tốn: "Dạ. Bố chồng em mất sớm, ông bà chỉ sinh được một chị gái
với chồng em thôi ạ. Chị gái lấy chồng cùng làng. Còn bà cụ giờ ở với hai
mẹ con em". Hà vừa nói, vừa đưa tay cầm chén nước để trên bàn con.
Nhưng chưa đưa lên môi, mà ngửa bàn tay ra đặt chén nước vào xoay xoay,
rồi chậm rãi nhắc lại câu nói lúc mới đến: "Hôm nay em đến để cảm ơn
Chủ tịch. Giá hôm ấy không có Chủ tịch thì mẹ em không biết phải chờ đến
bao giờ". Trường đưa mắt nhìn Hà một giây mà như phát hiện ra bao nhiêu
cái đẹp, cái xinh, cái lạ ở người đàn bà đang ngồi trước mặt.

Quái lạ, cô này ở ngoài Hợp tác xã mua bán Huyện, sao nay mình mới

giáp mặt? Ừ, nhìn người thì nhận ra, nhưng nhìn kỹ dung nhan cô ta như
thế này thì chưa lần nào. Trường thoáng nghĩ, rồi làm như quên, hỏi lại:
"Cô Hà làm ở bộ phận nào ngoài ấy nhỉ?". "Em làm văn thư hành chính,
nên cũng chả hay đi đến đâu". Hà chỉ nói thế, liền ngước đôi mắt lá răm có
hàng mi cong, mảnh và sắc, nhìn thẳng vào khuôn mặt vuông vức, trắng
hồng, với làn môi lúc nào cũng có nụ cười thường trực của Trường đang
ngồi trước mặt, đầu thoáng ý nghĩ cơ hội đây rồi, vội ỏn ẻn, nhỏ nhẻ, đặc
trưng của người đàn bà biết cách nói chuyện với đàn ông háo sắc: "Em suốt
ngày chỉ ro ró trong phòng, những khi rỗi việc cũng chả biết đi đâu, buồn
nẫu cả người. Thế nên anh không biết em cũng là phải". Trường trong giây
lát như bị giọng nói ỏn ẻn và cái nhìn của Hà thôi miên. Thật lâu lắm, hôm
nay mới gặp một nhân viên cơ quan Huyện có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt
lá răm, lông mày lá liễu và một giọng nói ngọt như mía lùi thế này. Còn
ngày thường không phải không gặp, nhưng phần nhiều là những cô gái còn
trẻ, có cô chỉ đáng tuổi con, tuổi cháu, lại mới đi làm, chuyện trò không
thôi cũng rụt rè, ngơ ngác như nghé mới vực. Không mấy khi gặp được một
phụ nữ xinh đẹp, lại vừa trang lứa như với cô Hà đây. Lòng rộn ràng một
cảm xúc khó tả, Trường đặt hết hai con mắt nhìn xoáy vào vùng ngực khơi
gợi, dưới chiếc cổ áo hình lá sen trễ nải của Hà. Như chỉ đợi có thế, Hà từ
chiếc ghế dài bên này đứng ngay dậy, bước nhanh sang chiếc ghế đối diện.
Cũng vừa lúc Trường đứng dậy khoát rộng vòng tay như ôm bổng Hà lên.
Miệng lẩm bẩm một câu như nhắc lại lời Hà ban nãy: "Chả biết đi đâu thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.