BÃO ĐỒNG - Trang 88

nói với bà Mải một câu không khéo, làm bà ấy, rồi cả con gái, đều giận quá
hoá mất khôn, đùng đùng kéo lợn về, chứ cái giống lợn đã trói chỏng chơ
bốn vó cho lên xe, còn kéo về thả vào chuồng nuôi sao lớn mà nuôi. Thuật
nghĩ thoáng, rồi hỏi cháu:

- Mày định đi đâu hả Bính?

Thằng cháu đưa tay lên vò vò nắm tóc rối trên đầu, ấp a ấp úng mãi

mới lúng búng như người ngậm hạt thị:

- Dạ, cháu...cháu định sang nghe chú Lận bảo gì, rồi nhân thể...

Ông chú lõi đời mới nghe đến đấy đã như đi guốc trong bụng thằng

cháu đích tôn, liền nửa đùa nửa thật nói như một sự tình cờ:

- Đến nhà con Viên hả? Vậy thì tao cũng nhân thể nhờ một việc.

Rồi không chờ thằng cháu xác nhận lời ông chú thật giả bao nhiêu

phần trăm, Thuật đưa tay kéo thằng Bính lại gần, nói nhỏ chỉ đủ cho ba
người nghe, thực ra chỉ hai chú cháu Thuật nghe rõ, chứ Lận cũng phải
nghiêng đầu ghé tai gần vào, im lặng lắm mới nghe lõm bõm lời Thuật dặn
cháu.

Thế nên, ngay lúc ấy Lận chưa thể hiểu hết tính chất nghiêm trọng của

việc Thuật cho thằng Bính đi dò la tung tích Cải xuất hiện ở nhà ông bà
Mải bên làng Phương Trà, hay ở Xã này thì cũng thế, đều là lãnh thổ Tiên
Trung, mà chẳng lẽ người đứng đầu chính quyền Xã lại không biết, thì còn
gọi gì là quản lý địa phương nữa. Nhưng nếu chỉ có thế thì làm gì quan
trọng đến vậy, bất quá cũng như một lần cấp trên về cơ sở không báo trước.
Đã không báo trước thì chúng em biết đâu tổ chức đón tiếp mà chả có sơ
suất. Ối dào ơi, ngay cả đến báo trước tới bốn năm ngày, như hôm lâu đoàn
thanh tra của Tỉnh về làm việc đất đai kiện cáo, đến gần trưa giữ ở lại ăn
cơm ra chiều giữ kẽ không ở, sau lại phải đưa mỗi vị cái phong bì, còn tốn
gấp mấy bữa cơm gà cá gỡ ấy chứ. Nhưng vẫn chưa ngặt bằng lúc ra xe đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.