BẢO GIÁM - Trang 145

Không phát ra bất cứ tiếng động nào, Tần Phong mang giày thể thao trên

mặt đất vào, khom người xuống, đi đến bên cửa sổ, dùng tấm trải giường
chuẩn bị sẵn quấn lấy hai thanh song sắt, lại lấy một cây gậy gỗ, xuyên qua
giữa tấm trải giường kia.

Trước khi đi ngủ, Tần Phong đã nhúng tấm trải giường vào nước, tấm

trải giường sau khi nhúng nước trở nên kiên cố lạ thường, sau khi dùng gậy
gỗ ngắn quấn lại, tấm trải giường dần dần thít chặt lại, trói chặt hai thanh
song sắt lại với nhau.

Còn về cây gậy gỗ kia là do Tần Phong tuần trước cố ý làm gãy cán cây

lau nhà, thừa lại nửa nhỏ đó bị cậu giấu đi, thứ này không phải đồ sắt thép,
cho nên cũng không có ai đặc biệt chú ý, lúc này lại phát huy tác dụng.

Gậy gỗ không ngừng chuyển động, hai song sắt to bằng ngón tay cái bắt

đầu từ từ biến dạng, động tác của Tần Phong càng trở nên cẩn thận, để tránh
gây ra tiếng động khi thép bị biến dạng, mỗi lần chuyển động gậy gỗ một
vòng, Tần Phong gần như phải tiêu phí mất thời gian hai phút.

Nửa giờ trôi qua, dưới tác dụng của tấm trải giường, hai song sắt ở giữa

cửa sổ không ngờ lại bị kéo lại gần nhau, mà khe hở bên cạnh đã đủ cho
một người thò đầu ra.

Cẩn thận buông gậy gỗ ra, Tần Phong nhẹ nhàng chui ra qua khe hở,

thân thể trong bóng đêm lao đi rất nhanh, cậu biết, phía sau cửa sổ chính là
sân thể dục, mà góc chết duy nhất của sân thể dục lại chính là vườn rau đó,
do có lưới thép ngăn trở nên chỉ có nơi đó là không có lưới điện.

“Không ngờ cậu ta lại muốn chạy trốn?”

Tần Phong không biết, ngay sau khi cậu vừa mới chui qua khỏi cửa sổ,

Lý Thiên Viễn ngủ ở bên kia cửa sổ đột ngột mở hai mắt đang ti hí ra, hơn
nữa gắt gao lấy tay phải bịt chặt miệng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.