BẢO GIÁM - Trang 6

toàn bộ sách giáo khoa từ lớp 1 đến lớp sáu ở trạm thu mua phế phẩm rồi,
hơn nữa còn dùng lịch treo tường bọc lại, nhìn chẳng khác gì sách mới cả.

- Gia Gia, đi thôi, anh đi đổi bánh nướng cho em ăn.

Trời dần dần tối sầm lại, cậu bé nhìn vào thu hoạch của ngày hôm nay,

bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Ở thời điểm đầu những năm 90, sự xa xỉ lãng phí dường như không liên

hệ gì đến cuộc sống của mọi người, cho dù là tuýp thuốc đánh răng dùng
hết rồi mà người ta cũng không nỡ ném nó đi.

Cho nên ở thời điểm này vẫn chưa có những tỷ phú giàu lên nhờ phế

liệu như sau này, những người làm nghề này đại bộ phận còn ở trong trạng
thái chạy ăn từng bữa, thu hoạch của hai anh em không phải nói cũng biết là
như thế nào rồi.

Nhặt thanh sắt có thể bán được chút tiền lên, cậu bé dắt tay em gái đi ra

khỏi đống rác.

Đống rác nằm bên cạnh đường sắt, ánh chiều tà chiếu rọi lên người của

hai anh em, tạo ra hai thân ảnh kéo dài, tuy rằng có vẻ đơn bạc như vậy
nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác vô cùng ấm áp.

- Chú Hồ, đây là phiếu lương thực 2,5kg, cho cháu hai cái bánh nướng.

Nửa giờ sau, sau khi đã bán thanh sắt cho trạm thu mua phế liệu, cậu bé

dắt em gái đến một tiệm bánh nướng cách trường tiểu học Đường sắt hơn
trăm mét.

Hai đứa trẻ đã rửa tay sạch sẽ, quần áo trên người tuy có rách nát nhưng

mặt mũi sau khi rửa xong liền trở nên khác biệt một trời so với vẻ rách rưới
lem luốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.