BẢO GIÁM - Trang 72

Như vậy sẽ không phải qua trung gian nữa, Tần Phong ít nhất có thể

kiếm thêm bảy tám tệ một ngày.

Bảy tám tệ một ngày thì một năm chỉ có mấy nghìn nhưng đối với anh

em Tần Phong mà nói thì con số này tuyệt đối là một số tiền không hề nhỏ.
Nếu không phải là đã thử rồi thì Tần Phong cũng không biết là thu nhặt
đồng nát lại có lãi như vậy.

Thật ra vào đầu và cuối năm 92, mọi người vẫn chưa hoàn toàn ý thức

được, công việc ổn định sẽ trở thành lịch sử, họ vẫn coi thường những
người buôn bán nhỏ lẻ và hộ cá thể.

Nhưng chính những kiểu kinh doanh nhỏ đó, trong quá trình kinh tế kế

hoạch chuyển sang kinh tế thị trường đã tạo ra rất nhiều người giàu. Các
trạm thu mua phế phẩm sau mười năm ít nhất cũng có đến cả triệu nhà.

Đương nhiên trạm thu mua phế phẩm với Tần Phong mà nói vẫn còn rất

xa xôi, bởi vì ngôi nhà đó giá hơn bốn nghìn, ít nhất hiện giờ cũng không
thể lấy được.

Nhưng Tần Phong tin, đợi sau khi mình đổi được xe ba gác có thể vào

thành phố để thu phế phẩm, nhiều nhất là hơn một năm nữa có thể có thể để
được một “khoản lớn”, xây dựng cho mình và em gái một ngôi nhà thật sự
thuộc về chính mình.

Tháng ba ở miền bắc tuy là vẫn còn lạnh nhưng trên các cành cây và

những bãi cỏ khô héo đã xuất hiện ra một chút màu xanh. Điều này khiến
cho nỗi buồn vì Lưu lão gia qua đời ở trong lòng Tần Phong cũng vơi đi
phần nào.

- Ô…

Nhìn từ xa về tới phía sau căn phòng trơ trọi nằm ở bên cạnh đường sắt

của mình, Tần Phong đưa ngón trỏ vào trong miệng, huýt lên một tiếng, là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.