BẢO GIÁM - Trang 89

Nhưng chỉ vài bước này cũng đã khiến cho Tần Phong xoay được người,

nhìn qua đôi mắt đã bị máu tươi bao phủ, nhìn thấy vị trí của Trương Quân
Long, tay phải liền khua lên. Một tin sáng lóe lên, đầu thương cắt đúng vào
cổ họng của Trương Quân Long.

- Mẹ kiếp, Lục Tử, tất cả là do mày!

Tất cả những chuyện này chỉ là xảy ra trong chớp mắt, để đề phòng Tần

Phong đánh lén từ phía sau, Hác lão đại vẫn chạy ngược để ra khỏi phòng.
Tất cả cảnh phía sau y y đều nhìn rõ mồn một, một luồng hàn khí từ trong
lòng bốc lên, miệng chửi lớn.

Nếu không phải là do Lục Tử nghĩ ra chủ ý này, cả hội đã sớm đi tàu về

rồi, làm sao còn gặp phải chuyện như thế này? Hác lão đại lúc này thật sự
chỉ hận không thể đá mấy cái trên xác của Lục Tử.

Lúc này, Hác lão đại chợt có một ý nghĩ, đó là phải trốn, chạy thật xa

khỏi cái nơi đạ ngục này. Cháu trai ruột gì thì giờ cũng mặc kệ. Hác lão đại
có nằm mơ cũng không nghĩ tới mình lại có ngày bị một thằng nhóc mới
lớn hù dọa đến phát khiếp.

Chiếc tàu hỏa đã dừng hơn mười phút bỗng nhiên từ từ chuyển động, ba

toa sau cùng từ từ đi về phía trước.

Mắt Hác lão đại sáng lên, vội vàng ném Tần Gia lên tàu..

Đã chết nhiều người như vậy, đây tuyệt đối sẽ là một vụ án kinh hoàng,

Hác lão đại biết, nếu như người ở trên tàu nhìn thấy thì nhất định sẽ nói y là
thủ phạm, như vậy tuyệt đối là sẽ bị xử tử.

Nhưng nếu như đi cùng với tàu này đến thành phố tiếp, cơ hội trốn thoát

của mình sẽ tăng lên. Còn về cô bé này, chỉ là do Hác lão đại sau khi nhìn
thấy Tần Phong ra tay độc ác, liền mang theo người giống như một bản
năng mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.