BÃO LẠC MÙA - Trang 104

- Vâng. Nhưng mà chị sẽ nhận ra thôi. Người đất này vẫn thế. Vẫn tự

kiêu. Giản dị là một hình thức để bày tỏ...

Người đàn bà thoáng giật mình. Mình có tự kiêu không nhỉ? Đúng hơn

là mình có tự tin quá không nhỉ? Và cả anh bạn thân mến này nữa? Với cái
cách ăn mặc có phần xông xênh này? Bất giác mỉm cười và nụ cười còn lại
mãi khi hai bàn tay nắm lấy nhau phút từ biệt. Như thể sự thân thiết tin cậy
này đã từ lâu lắm và như thể chỉ ngày mai họ lại có thể gặp nhau bên một
tách cà phê.

***

Hai hôm sau người đàn bà lên đường. Đêm, phút trước khi ra sân bay,

người đàn bà mở máy tính, vào mạng. Trong hộp thư có duy nhất một mail.
Đấy là bức thư lẽ ra phải được đọc từ hai tuần trước, gửi ngay sau buổi
chiều cà phê quán nhỏ.

.........................

.................................

...........................................

Em thích chị!

Nguời ðàn bà nhẩm lại, dừng ở dấu chấm than, cảm giác nhu bị say

nắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.