BÃO LẠC MÙA - Trang 124

Hơ-rê tiếp tục vỗ cánh, dù sao nó cũng không được nản chí. Cái chết

sẽ dành cho nó ở chặng đường cuối cùng, thế thì có gì mà nản chí? Nó ráng
sức vỗ cánh bay đi. Lại nhầm lẫn. Lại bay đi... Liên miên những lần nhầm
lẫn. Chẳng sao cả, miễn là ở chặng cuối cùng nó không nhầm. Nó là chim,
nhầm lẫn ắt là chuyện thường. Đến con người họ còn nhầm lẫn nhau nữa
là...

Tiếc thay, ở chặng cuối cùng nó vẫn nhầm lẫn. Thật đáng buồn.

Cạnh một con suối lớn, có một túp lều nhỏ nằm chênh chếch bên một

hòn đá dựng đứng, nom như cái đầu lợn rừng. Đã khoảng chập choạng tối,
Hơ-rê sà xuống đậu trên nóc lều, định bụng nghỉ một chút để có thể tiếp tục
đập cánh về dãy núi đá trước mặt. Nó dí mỏ rỉa lông ngực, lông cánh, kiểm
tra độ bền của từng chiếc lông. Tội nghiệp những chiếc lông của Hơ-rê,
chúng cũng đã già lắm rồi. Bỗng từ dưới suối có một chú bé chạy lên, trong
tay chú bé cầm một hòn đá. "Kan Mây... về!", nó hốt hoảng tung cánh. Nó
bay chập chờn trên không, vừa bay vừa theo dõi hòn đá trong tay chú bé.
Lại từ dưới suối chạy lên một người đàn bà nữa, trong tay chị cầm một cái
que rất dài... "Kan Mây... về!" - Ôi, nó sợ quá, Hơ-rê vụt ngược lên cao,
gắng sức bay thật xa...

- Hơ-rê! Ê... Hơ-rê!

Người đàn bà đuổi theo Hơ-rê. Chị gọi tên nó, gào lên tưởng có thể

đứt cuống họng mà nó vẫn không nghe thấy. Tóc xõa ra, hai tay chị bươn
cào trong đám lá ngô vàng nhạt...

- Hơ-rê! Ê... Hơ-rê!

Hơ-rê không còn nghe nữa, nó đã về bên kia dãy núi đá. Nó đâu biết

có một người đàn bà đang đứng ôm đầu nhìn theo bóng nó bây giờ như một
hạt đỗ đen chấp chới trước hoàng hôn...

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.