BÃO LẠC MÙA - Trang 150

thường ngồi đón cá ở dốc chùa Hạ Long. Anh hỏi em có bầu hay chưa, nó
nói: "Vợ mầy tao làm sao biết được?" Anh nói, thấy cái bụng to thì biết. Nó
giảng một thôi một hồi về kiểu bụng đàn bà chửa. Thế nào là chửa bụng
trên bụng dưới, chửa khô chửa nước... Hắn nói có người gần đẻ chưa thấy
bụng. Hắn hỏi cưới nhau lâu mau, anh nói hơn bốn tháng. Nó nói con so
bốn tháng người ngoài không biết đâu. Anh không hỏi nữa nhưng tin chắc
em có bầu. Đào hỏi:

- Làm sao anh tin?

- Biết chớ, xem họ hàng hai bên thì biết. Mấy người chị em đẻ như gà,

mẹ em mười một đứa con. Còn bên anh giá chót cũng một chục. Không lẽ
mình chậm con, thưa con?

Đào nằm nghiêng quay lại hướng chồng. Tỉnh nói nhỏ, em nằm ngửa

lại đi. Đào lăn vào sát hơn, nằm ngửa. Tỉnh lồm cồm ngồi dậy, ngồi một
bên. Hắn đưa tay lần mở từng hạt nút trên cái áo phin may bằng thứ gì
không biết thấy rất nhám. Hắn chưa kịp hỏi, Đào đã hỏi: "Mút-xơ-lin cát
đó". Rồi Đào hỏi rất tự nhiên: "Có kéo quần xuống không?" Không đợi
chồng giục, Đào kéo cái quần cũng may bằng thứ hàng mỏng và nhám như
cát xuống tới dùi thì dừng lại. Dưới ánh sáng ngọn đèn dầu hỏa từ ngoài
chiếu vào. Tỉnh thấy cái bụng bầu lum lúp, chửa con so bốn tháng, làn da
mỏng trắng mờ mờ. Đào nói nhỏ như thở:

- Coi đi!

Tỉnh nhìn một lúc rồi đặt bàn tay chai sạn, dạ dày như mo cau, có mấy

chỗ nổi cục như gỗ. Đó là đôi tay làm lụng cực nhọc trong mấy tháng qua,
suốt ngày đêm kéo lưới kéo neo là những bó sợi ni? lông to bằng cổ tay rất
chắc có neo con tàu qua cơn giông tố. Đào nghe cảm giác chai sạn của tay
chồng biết lâu nay anh cực nhọc, thương đến ứa nước mắt. Tỉnh thấy làn da
vợ ấm êm khiến hắn cảm nhận tất cả sự trìu mến từ nơi ấy truyền vào tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.