BÃO LẠC MÙA - Trang 169

Huy líu ríu bước vô:

- Bà chằn dữ dzậy? Không sợ ế chồng hả?

Nhìn Huy líu ríu bước theo, tôi thấy tội nghiệp hắn ta. Mà sao mình

không biết bạn gái nó vậy ta. Chơi chung với Huy từ năm thứ nhất, thân
thiết từ năm thứ hai đến giờ cuối năm thứ ba mà tôi vẫn chưa biết bạn gái
nó là ai. Huy sinh ra trong một gia đình khá vất vả. Nó cũng chịu khó lắm
mới bám trụ lại được ở đại học này. Huy quý tôi vì tính thẳng thắn bộc trực.
Có lần Huy nói với tôi: "Hạ nè, bà đừng bao giờ thay đổi tính tình nha!".
Tôi cười khì nghĩ lúc đó Huy bị điên chắc? Từ nhỏ, tôi đã thẳng thắn rồi!
Và cả bướng bỉnh nữa. Ban đầu, Huy không chịu nổi cách xưng hô "ông –
tui" của tôi. Từ "không chịu nổi" là từ của Huy đó! Tôi bướng, xưng mãi
đến giờ thành quen.

Bạn bè đùa: " Hai đứa mày thành một cặp cũng xứng!". Tôi cong cớn:

"Cặp gì?". Thân thiết lắm nhưng trong mắt tôi, Huy bao giờ cũng trẻ con
hơn. Mọi năm, sinh nhật tôi, tôi không tổ chức, Huy cũng chẳng biết. Cứ
mỗi lần đến sinh nhật mình là tôi lại nằm trùm mền một mình...

Vừa nhìn quanh gian phòng đồ chơi tôi vừa nghĩ ngợi lung tung, quên

là mình đang đứng giữa chợ. Huy khều tôi:

- Chọn được chưa. Lâu quá!

- Từ từ đã! A! Kìa!

Tay tôi chỉ vào con búp bê lật đật có cái mình tôong màu đỏ. Huy nhìn

tôi:

- Sao lại màu đỏ? Bình thường bà thích màu xanh mà?

- Ông có bị điên không? Lựa cho bạn gái ông chứ cho tui đâu mà tui

lựa màu xanh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.