BÃO LẠC MÙA - Trang 273

chớp, nghi ngờ, rồi chợt hỏi: "Có hòn đá tự nhiên đã y như thế, cô muốn
xem không?" Cô gái như còn trong mơ, lẳng lặng gật đầu.

***

Đồi đá không cao lắm nhưng đủ thấy biển xanh vây kín bởi dãy núi lô

nhô và bãi cát ngoằn những lằn ngựa vằn vàng đắm. Người đàn ông sáng
nay vẫn hà tiện lời nói, chống nạng và leo rất chậm nhưng không gặp khó
khăn gì, như thể đã lên xuống vô cùng quen thuộc. Ông ta dừng lại ở một
gốc cây, cành vươn khỏi bờ đá. Bầu trời nhiều mây, không khí nặng. Dưới
kia, lũ chim hồng đang gục mỏ đào bới trong một đầm cát cạn. Tiếng nước
vỗ dồn dập thật gần. Người đàn ông vẫn im lìm từ lúc lên đến đây, nhưng
gương mặt và nhất là ánh mắt đột nhiên trầm trọng. Dù biết nàng chờ đợi,
ông ta chỉ khẽ nhếch miệng rồi đến dựa vào thân cây cheo leo, quơ nạng
chỉ xuống dưới sâu. Phượng bước lại gần, hồi hộp. Gió bắt đầu thổi mạnh.
Mây đen chốc đã chiếm lĩnh bầu trời dọa nạt. Nhưng từ đó trông xuống,
vẫn thấy rõ một dòng nước bạc chảy xiết giữa sườn đá dốc bên này và triền
đất đầy cây rậm rạp bên kia. Vừa cúi nhìn, nàng hét lên thảng thốt, chới với
níu lấy cành cây chĩa trong không. Con sông không rộng nhưng nước dội
vào một khối đá trắng đen kỳ dị, đổ nằm giữa lòng, ồ ập và giận dữ.

Cùng một lúc, người đàn ông đứng sau lưng cũng bật ra một âm thanh

thô đặc. Rồi tức khắc dang vòng tay vũ lực ôm choàng cô gái, chiếc nạng
hất ngang, cả hai ngã lăn trên nền đá. Trời tối sầm và gió cuồng lên. Chim
chóc sợ hãi đập cánh hoảng loạn. Mưa đột nhiên quật xuống những hạt
nước tròn vo đông cứng. Người con gái bị dằn trên mặt đất sững sờ nhận ra
trong cặp mắt gã đàn ông đang miệt mài và tuyệt vọng dốc sinh lực trên cô,
cũng một ánh nhìn dãy chết của loài cá mắc cạn. Giận dữ và đau đớn, cô
vừa vùng lên với tất cả sức lực vừa hét khản:

"Ông là gì của Ngư?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.