BÃO LẠC MÙA - Trang 35

Huyên mới thấy chớm lên chút thiện cảm dành cho chị. Tôi nghi ngờ như
có một điều gì toan tính giữa hai người.

Sáng mai là ngày Huyên về, Tần đến xin phép má cho tôi đi với chị

trong một buổi tiếp tân. Tôi ngồi cho Tần trang điểm. Tần nói nhỏ: “Hải sẽ
là người nổi nhất trong đêm nay”. Có lẽ, nhờ cái chân cà thọt của tôi. Chị
cho tôi mượn cái váy maxi vàng óng - để phủ che chút chân tật nguyền,
phải thế không? - Phải lắc đầu với nhiều người mời ra sàn nhảy, tôi nghĩ
mình giống như một nhân vật cổ tích, con nhỏ công chúa cá thích lên bờ
phải đổi cái lưỡi lấy đôi chân người để gặp hoàng tử. Nó phải câm, mất đi
tiếng hát tuyệt vời đã làm hoàng tử mê mệt nếu không sẽ biến thành bọt
nước. Hình như cuối cùng con nhỏ không ngăn nổi mình vì tựa truyện là
Bọt Nước Chung Tình. Như bao giờ, tôi đứng một chỗ riêng - ở đâu cũng
có một chỗ riêng cho tôi - nhìn ngắm từng người. Ai sẽ là hoàng tử của tôi
đêm nay. Chỗ này là chỗ người lớn. Không có lấy một tên nhóc bạn tôi.
Nhưng trong mắt nhìn, tôi biết những người kia không coi tôi nhỏ. Họ đến
từng tốp hai ba người rồi đi. Tôi thích như thế. Thật là thoải mái. Trời trong
sáng và đầy sao trên những lùm cây như đêm nào Huyên trói tôi vào gốc
dừa. Trăng mới nhú, kéo lướt thướt cái bóng ngầu đục của nó qua những
tàn lá thấp. Phải cám ơn Thể Tần mới được. Ban đầu ngỡ Tần đẹp nhất đêm
nay. Nhưng rồi mới thấy. Sang trọng quý phái trên tất cả vẫn là bà Hạo, cái
người đàn bà ảo não trong đám ma hôm nào. Tôi ngắm bà không chớp mắt
và buột miệng nói với người đàn ông đứng cạnh: “Ngó cái bà trong áo
nhung đen kìa. Tôi mê bà ta quá”. Có tiếng cười ngắn: “Bà ta là vợ tôi...”.

Tôi quay hẳn người lại, nhìn trừng trừng người đàn ông lạ lùng đó.

Mắt ông ta vẫn buồn dù nụ cười còn giữ trên môi. Tôi tự nghĩ người đàn
ông này dù có nghe những gì người ta xầm xì về vợ chồng ông thì chắc đó
cũng chẳng phải là nguyên nhân khiến ông phải buồn thêm. Nỗi buồn như
thấm tự đời thuở nào trong xương tủy ông. Chẳng hiểu vì sao tôi muốn bắt
tay ông để chút buồn nhỏ của tôi lẫn hòa trong buồn rộng. Rồi tôi nói về cù
lao nhỏ. Ông có bao giờ thấy cù lao đó chưa. Tôi cứ nhạo anh tôi bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.