BÃO LẠC MÙA - Trang 77

Thường thì những con ma mới không đợi mời mọc. Ngay đêm đầu

tiên họ sẽ náo nức nhảy bổ ra khỏi quan tài sớm nhất, tay bắt mặt mừng với
bà con họ tộc đã lâu nay âm dương xa cách. Trông họ hớn hở cười nói
chẳng khác những kẻ bị lưu đày xa xôi nay mới trở về quê mẹ. Sau đó họ tự
đến trình diện đám chức sắc, mang theo quà cáp biếu xén, không đợi phải
gọi.

- Xin đồng chí chiếu cố lên gặp gỡ anh em vài phút. Kể ra… nếu đồng

chí còn mệt cũng xin cho chúng tôi biết để khỏi quấy quả. Đồng chí tha lỗi
cho chúng tôi vì chưa biết được quý danh.

Chút nữa tôi phì cười. Ông quản lý hộ khẩu tính tình hách dịch nhất

đám chức sắc, bữa nay giở giọng uốn éo khúm núm nghe thật khó vào.
Chẳng thà lão cứ quát tháo như mọi bận.

Cả nghĩa địa im phắc nín thở trừ đám dế vô tư. Sau vài giây mới nghe

từ dưới tầng hoa vọng lên tiếng rên rỉ yếu ớt.

- Ừ hưm… A hưm…

Mọi người xì xào. Ông quản lý hộ khẩu lừ hai hốc mắt tứ phía. Tức thì

im bặt. Một lần nữa ông ta lại cất giọng nài nỉ.

- Kính mời đồng chí… mời thủ trưởng lên gặp gỡ bà con. Xin thông

cảm vì…

Những cánh hoa trên mộ bỗng rung động, rồi xuất hiện một thể xác

lừng lững, cao đến mét bảy, đóng khung trong bộ quân phục cấp tướng,
huân chương đầy ngực, chống cái gậy có cán bịt bạc, thật oai phong lẫm
lẫm quá chừng. Cư dân nghĩa địa một phen lác mắt. Chỉ thiếu nước nhảy
cẫng tung hô. Thách nghĩa địa hàng xã có ông tướng oách như vậy đấy. Lại
còn “xịn” nguyên xi nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.