BÃO LẠC MÙA - Trang 97

Lão ma mới cũ gằm mặt, giọng sượng sùng:

- Vâng. Ông nói đúng quá. Nạn nhân ông giáo ạ. Tôi với thằng cháu

Hùng có được nhờ sự lẫm lẫn mà sung sướng hơn đâu. Nó không muốn báo
tang với ai, chỉ người gia tộc đưa tôi về đây. Thâm tâm nó rất ngượng khi
nghe người ta xì xào: “Lão Lâm chết bở quá. Trông ra dáng thiếu tướng
đấy chứ”. Còn tôi, tôi chỉ mong chết đúng như một lão thợ điện bậc ba về
hưu nghèo túng. Đấy, tôi đã thử làm thiếu tướng mấy giờ liền nhưng có
thấy sung sướng gì đâu.

Trăng về sáng nhạt dần. Khối cộng đồng dân cư nghĩa địa đã tới giờ

túm năm tụm ba lang thang dạo chơi đây đó. Có tiếng đàn mơ hồ của lão
Bạch mù. Tôi nhận ra nhóm văn nghệ của lão đang chơi trích đoạn Thị
Mầu lên chùa. Mụ đào Xuyến từ hôm rằm tháng bảy được con cháu đốt cho
mươi bộ quần áo xanh đỏ, dạo này vung vẩy õng ẹo tợn. Mớ năm mớ ba
phấp phới hay đáo để. Một đêm mụ hát ve vãn tôi:

“Này thày giáo ơi…

Thày như táo rụng sân đình

Em như gái dở…”

Xem ra chỉ cuộc sống chúng tôi thanh thản, sạch mọi bận tâm với

nhân tình thế thái, trừ khi người ta bắt di chuyển mồ mả để lấy đất quy
hoạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.