BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 30

Đại Bảo vẫn im lặng nhìn Hách Đằng trước mặt, Hách Đằng nhìn nó,

nhưng không để bát xuống. Đại Bảo nhìn ba nó, anh đứng sau lưng Hách
Đằng, ra hiệu với nó, Đại Bảo nghe lời bắt đầu biểu diễn.

Cái đuôi cuốn cuốn duỗi thẳng ra, cả con chó trông rất âm u.

Chờ Hách Đằng để bát xuống rồi, Đại Bảo quay mặt ra ban công, chĩa

mông về phía cậu.

“Đại Bảo, ăn cơm đi.”

Không nhúc nhích.

“Đại Bảo?”

“Đại Bảo giận rồi.”

“Hớ!” Hách Đằng căng thẳng nhìn Tô Dật Tu, “Tôi làm gì sai vậy?”

“Nó nghĩ cậu cố ý không cho nó ăn.”

Cái xxx, “Tôi không có!” Hách Đằng nhìn Tô Dật Tu, ngoài không

mỉm cười ra thì không có vẻ giận, bất giác thở phào.

“Không sao, có lẽ nó không ghét cậu.” Tô Dật Tu đi đến ngồi xuống

bắt đầu dỗ dành Đại Bảo của anh, không khác gì với người.

“Sao anh biết?” Hách Đằng cũng chạy tới ngồi chồm hổm.

“Nếu nó ghét cậu thì sẽ dùng chân đẩy cái bát cậu bưng tới ra.”

“…” Đại Bảo tao thật sự phải cảm ơn mày.

Đại Bảo đang u uất nhìn ra ban công, ánh mắt cực kì lạnh nhạt. Hách

Đằng nhìn con chó, rồi nhìn Tô Dật Tu cũng đang nhìn ra ban công như
con chó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.