BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 378

“Có không?”

“Nhất định là có! Tôi vẫn còn clip tọa đàm, cần tôi chiếu cho cậu coi

lại không?” Tô Dật Tu lại nghĩ đến một vấn đề, “Nếu cậu tìm được một cặp
giác mạc, cậu có thay cho mình không?”

“Viện trưởng Tô, câu hỏi thơ trẻ như vậy mà cậu cũng hỏi được, câu

tình yêu làm suy giảm số IQ thì ra là thật đó nha!”

“Cút ngay, không nói nữa, miệng tôi đau.”

“Phắc! Xài người ta xong thì trở mặt không nhận, cậu giỏi lắm.”

“Tiểu Tường Tử.” Tô Dật Tu cười trộm nói: “Cậu mới nói hai chữ

người ta.”

“Vậy thì sao?” Bành Tường ôm điện thoại mặt chẳng hiểu gì.

“Cậu là bottom.”

“…” Bành Tường mắng to: “Cái bíp nhà cậu! Dù trong câu có từ

“người ta”, thì cũng chỉ có thể chứng minh… tôi là gay.” Mấy chữ sau anh
ta nói rất nhỏ.

“Không, cậu là bottom, cược một trái dưa leo, không khổ qua.” Tô Dật

Tu không chờ đầu kia nói chuyện đã cúp máy.

Bệnh viện lớn không làm thì tất nhiên sẽ có rất nhiều bệnh viện nhỏ

chịu làm, nói chung là sẽ tìm được chỗ, chỉ nhận tiền không hỏi nhiều,
giống như mấy chỗ bán thận trong phim xã hội đen vậy.

Tuy chuyện này rất có thể là do anh nghĩ nhiều, nhưng làm thú y nhiều

năm như vậy, loại người nào mà anh chưa từng gặp, mặt người dạ thú nhiều
lắm. Anh muốn gặp Hách Đằng ngay, bây giờ, lập tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.