BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 40

BẢO MẪU RẤT BẬN

Giản Đơn Đích Bôn

www.dtv-ebook.com

Chương 5

Trong lòng Hách Đằng cũng hơi giận, chủ yếu là giận Tô Dật Tu, rõ

ràng là người đó vô lý, hình tượng chúa cứu thế của động vật trong lòng
cậu sụp đổ trong nháy mắt, thảo nào chỉ có thể làm bạn với động vật, như
anh ta, nhất định không thể giao lưu với con người, đặt biệt là con gái, con
gái bây giờ ai cũng cần dỗ dành, ế đáng đời!

Cậu nheo mắt nhìn Đại Bảo của anh ta, hạ giọng để Tô Dật Tu không

nghe thấy, “Nè, mày nể mặt tao, tao cho mày ăn thịt. Sau này ba mày không
có nhà, tao làm cho mày thiệt ngầu, còn cho mày đồ ăn ngon, có được
không?”

Đại Bảo ngẩng cao cổ.

Cổ của chó Afghanistan rất dài rất thẳng, ngẩng cao cổ thì đầu sẽ hơi

hất cao. Hách Đằng bóp trán, nếu là trước đây, ngoài tò mò nhìn một cái,
quan sát một lúc, cậu tuyệt đối sẽ không tiếp xúc nhiều với loại chó này, vì
ánh mắt tư thế của chúng nó vĩnh viễn đều không coi ai ra gì.

Nhưng biết nó được vài tiếng, cậu hiểu ra ngạo mạn là tính cách bẩm

sinh của loài chó này, có từ trong xương tủy. Đặc biệt là như Tô Dật Tu nói,
Đại Bảo nhà anh ta là giống thuần chủng, độ ngạo mạn là trăm phần trăm.

Hơi bất lực, cậu bị thần kinh rồi nên mới nói chuyện với chó như Tô

Dật Tu.

“Có phải là mày không thích tao không?” Hách Đằng rầu rĩ hỏi. Vừa

như đang hỏi con chó, vừa như hỏi người, cũng có thể là đang tự hỏi bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.