BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 419

Nếu cậu gặp bọn họ, cậu sẽ không còn không dám đối diện, cũng

không tránh, cậu tìn sau khi sống lại rồi sẽ không cho bọn họ cơ hội để hại
mình nữa, cậu có Tô Dật Tu và Đại Bảo, cậu sẽ chăm sóc bản thân thật tốt
vì cha con người này, sống thật tốt.

Hách Đằng ôm chặt cổ Tô Dật Tu, khó có được một lần cầu xin: “Ôm

em.”

“…”

“Cầu xin anh, ôm em đi.” Giọng cậu sắp nghẹn ngào, “Anh Nhất Hưu,

xin anh.”

“Không được, sẽ bị thương.”

“Bị thương em cũng sẵn lòng.”

Tô Dật Tu xoa đầu cậu, chậm rãi nói: “Anh biết em nghĩ gì, em muốn

anh ôm em, để em quên đi quá khứ đáng sợ, thật ra anh cũng thấy khó chịu.
Nhưng anh không thể ôm em như vậy được.”

“Tại sao? Anh không muốn sao?”

“Đương nhiên anh muốn, tuy lần đầu rất thất bại. Nhưng, cục cưng,

yêu đương là chuyện tốt đẹp, là chuyện khiến cả hai đều vui vẻ, mỗi lần hồi
tưởng, đều sẽ khiến tim đập thình thịch kích động khó nhịn, anh muốn làm
cùng em, nhưng tuyệt đối không thể là hiện tại. Chúng ta lợi dụng nó như
vậy, nó sẽ không vui đâu.” Anh không ngừng hôn Hách Đằng, cứ nói: “Anh
hy vọng lần nào của chúng ta cũng được vui vẻ, lần nào em nghĩ lại cũng
thấy vui.” Anh lại thêm một câu: “Trừ lần đầu.”

Hách Đằng cười khẽ nói: “Không, em nhớ lại lần đầu cũng thấy vui,

hơn nữa khắc rất sâu đó. Ha ha, nếu anh làm em giận, em có thể tìm được
chủ đề chung với Bành Tường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.