BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 420

Tô Dật Tu gác trán lên vai cậu, mất mặt quá, “Anh diệt khẩu cậu ta

được không.”

“Ừm, bảo Đại Bảo lên đi.”

Đại Bảo nghe tên mình, lại có chữ lên, thế là nhảy lên nằm dài trên

lưng Tô Dật Tu không chút do dự.

“Đại Bảo! Con phải giảm béo!” Tô Dật Tu bị đè suýt chết, Hách Đằng

cũng chẳng hơn gì.

Tô Dật Tu nhân dịp có ngày nghỉ, dẫn Hách Đằng đi đây đó chơi,

người trong khu cũng biết anh họ của Hách Đằng là người của nhà tình
thương động vật, lại đang thiếu tiền, cho nên số người mon men làm thân ít
đi nhiều, sợ anh mở miệng là hỏi xin tiền.

Hách Đằng chỉ than sao bọn họ thực dụng quá, nhưng lại có vài người

không thân quen chưa từng gặp mặt đến hỏi bọn họ có cần tiền thật không,
động vật lưu lạc có khỏe mạnh không, có nhận nuôi được không, hoặc là
cần foster không.

Tô Dật Tu đưa cho bọn họ một cái địa chỉ, nói là, nếu muốn quyên tiền

hoặc quyên đồ dùng thực phẩm thì có thể trực tiếp liên lạc với người bên
đó, nếu muốn nhận nuôi, có thể mang đến phòng khám của anh, kiểm tra
sức khỏe và tiêm phòng miễn phí.

Hách Đằng cảm thấy Tô Dật Tu khi làm chuyện nghiêm túc rất hấp

dẫn, lúc cậu nói với Tô Dật Tu, anh lại nói: “Anh cảm thấy khi ở trên
giường anh còn hấp dẫn hơn.”

Được rồi, chuyện này Hách Đằng không bao giờ dám phản đối.

Tô Dật Tu dặn đi dặn lại Hách Đằng không được tách ra khỏi chỗ

đông người, có chuyện thì cứ bảo Đại Bảo lên, tuy Đại Bảo không cắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.