BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 452

đến phát khóc, thích nhất cậu ta ngoan ngoãn mặc mình sai bảo như thế
này. Đương nhiên, còn cả cha mẹ của Hứa Nhạc, bộ dạng luôn xem hắn ta
như ông trời, vì đứa con trai cưng của bọn họ bị bệnh, không ai tình nguyện
chăm sóc một người có thể mù bất kì lúc nào, cho nên, bọn họ e dè khúm
núm vâng vâng dạ dạ với hắn, chỉ vì muốn hắn tốt với con mình một chút.

Đương nhiên hắn ta có yêu Hứa Nhạc, cũng biết Hứa Nhạc yêu mình,

nhưng chỉ yêu thôi thì không đủ, khi dẫn cậu ta đến bệnh viện hắn thấy
Hách Đằng, khuôn mặt bất lực đó thật sự quá khiến người khác muốn
khống chế cậu ấy, bắt cậu ấy trở thành nô lệ của mình, cũng giống như Hứa
Nhạc vậy. Sau khi tiếp xúc dần, phát hiện gia cảnh của Hách Đằng rất đơn
giản, hắn nghĩ ra cách lấy giác mạc của Hách Đằng cho Hứa Nhạc, sau đó,
khống chế Hách Đằng đã mù, mặc mình sai khiến.

Nhưng kế hoạch vốn hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay mình được đột

nhiên có biến cố, chỉ trong một đêm, mọi chuyện thay đổi. Sự cố đó khiến
hắn ta rất tức giận, việc thoát khỏi tầm kiểm soát của mình, khiến hắn rất
sốt ruột. Sự thỏa mãn có được từ Hứa Nhạc càng lúc càng ít, tuy vẫn yêu
cậu ta, nhưng, khống chế dục mỗi ngày một tăng của hắn khó có được thỏa
mãn, nhưng rốt cuộc vẫn không nỡ làm cậu ta đổ máu.

Tô Dật Tu, mày đúng là thằng phá đám.

Về nhà, Hách Đằng lao vào bếp úp mì, uất ức quá, trên đường về nhà

hối hận vô vàn, mới ăn được có hai cái Pateso thôi!!! Quá lời cho hai tên đó
rồi, về nhà còn phải nấu mì ăn! Thêm hai trái trứng!!

Hôm nay Đại Bảo cố ý không ra đón hai người, nằm bẹp ra sàn tỏ vẻ

phiền muộn, nhưng chỉ tiếc thời điểm không đúng, ba mẹ có việc lớn phải
làm cho nên hoàn toàn ngó lơ nó.

Phiền muộn, vô cùng phiền muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.