BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 461

“Người bình thường muốn ghép tạng đều đến bệnh viện đăng kí, hắn

ta lại nghĩ ra cách đê tiện như thế, bình thường mà được à?”

“Có thể vì hắn ta quá yêu Hứa Nhạc mà nghĩ sai.”

“Vậy phương pháp nhanh nhất là hiến giác mạc của mình cho Hứa

Nhạc, như thế là nhanh nhất, nhưng hắn ta hoàn toàn không nghĩ đến.”

“Ngoài điểm đó ra thì sao?”

“Hắn rất thích Hứa Nhạc nghe lời mình, đúng hơn là phục tùng mình.”

“Anh không thích ăn khổ qua, nhưng em cũng ép anh ăn mà.”

“Như em thì gọi là thích phản bác anh!”

“Không không.” Hách Đằng vội an ủi, “Em phản bác là vì muốn giúp

anh xây dựng phỏng đoán chính xác.”

“Miệng càng lúc càng dẻo, đầu óc càng lúc càng nhanh rồi!” Tô Dật

Tu vòng tay ôm cậu, “Thay vì nói là Lâm Văn Thụy quan tâm Hứa Nhạc,
không bằng nói hắn ta đang khống chế Hứa Nhạc, phản kháng của Hứa
Nhạc cũng gần như không tồn tại, tuy miệng nói không thích ăn, nhưng vẫn
làm theo, vị trí của cậu ta vốn là bị khống chế. Khống chế và bị khống chế,
quan hệ này một khi đã thành lập thì rất khó thay đổi.”

Hách Đằng ngơ ngác, “Không hiểu.”

“Ví dụ đơn giản nhất, chính là chủ nhân và nô lệ, quan hệ của bọn họ,

khống chế và bị khống chế, một đưa ra mệnh lệnh, một phục tùng vô điều
kiện.”

“Sao lại thế?”

“Thỏa mãn tâm lý.” Tô Dật Tu nhún vai, “Một kiểu SM.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.