BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 590

Thật ra Thái Tử chỉ chột dạ thôi, nó nghĩ là cậu nhóc đó sang mách

chuyện nó chạy vào sân nhà họ!

Hách Đằng thấy cậu bé sắp khóc, vội gọi Đại Bảo: “Xem này, đây là

Đại Bảo, là ba của Thái Tử.” Cậu nói với cậu bé, “Chú nắm tay con, con sờ
nó.” Rồi lại nói với Đại Bảo: “Đại Bảo, con của con chạy mất rồi, con cho
cậu nhóc sờ thử, ngoan!”

Đại Bảo hết nói nổi.

Hách Đằng cầm tay cậu bé chậm rãi vuốt chỗ lông trên lưng Đại Bảo,

rồi để nó tự vuốt, cậu nhóc vui cực, “Lông mượt quá, ba ơi ba sờ đi.”

Đại Bảo và Ely đều cho cậu bé sờ thử, sau đó chơi cùng nhau một lúc,

Thái Tử từ trong nhà nhìn ra, hình như không sao cả, thế là liền chạy ra
chen vào, cho con chơi với!!

Đại Bảo Tiểu Bảo có bạn mới, cậu nhóc cứ rảnh lại chạy sang chơi với

chúng nó, Thái Tử vẫn được yêu thích nhất. Người nhà cậu bé thành bạn bè
với Tô Dật Tu và Hách Đằng, xem như kết thân vì con chó cưng. Chủ nào
chó nấy, tuy con chó không thể hoàn toàn đại diện cho chủ, nhưng tuyệt đối
có ảnh hưởng.

Về sau Hách Đằng tự nhiên trở thành người phụ đạo Anh Văn cho cậu

nhóc, dạy tiếng Anh cho trẻ con rất dễ, quan trọng là phương pháp, trong
nhà có Đại Bảo Tiểu Bảo, cậu bé học rất nhanh, mà cũng rất ngoan, dần dà,
không ít người trong khu tìm đến.

Tô Dật Tu đề nghị cậu mở lớp, một tuần hai buổi, xen kẽ sáng chiều,

một buổi một tiếng rưỡi, cuối tuần nghỉ, như thế sẽ không quá mệt mỏi.

Không biết có phải vì có ba con chó không, lũ rẻ vừa thích vừa sợ, đặc

biệt là Đại Bảo không việc gì cứ thích đứng lên gác chân trên vai Hách
Đằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.