BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 68

“Như vậy không tốt đâu.” Hách Đằng ngồi xuống, nhưng thật ra trong

lòng rất tung tăng hân hoan.

Tô Dật Tu nhìn nhìn cậu, “Cậu thôi hả hê thế đi.”

Lại bị vạch trần. Chừa chút mặt mũi có được không!

“Rõ ràng vậy sao?” Cậu không nhịn được phải hỏi.

Tô Dật Tu thỏa mãn ăn củ sen, “Vốn không chắc chắn, bây giờ khẳng

định rồi.”

“Các bảo mẫu trước đây đều bị anh làm cho tức bỏ việc đúng không.”

“Không. Đều bị tôi đuổi đi.” Tô Dật Tu ghét bỏ nhìn khổ qua, đẩy đẩy

đĩa khổ qua qua chỗ Hách Đằng, “Bọn họ không tốt với Đại Bảo.”

“Sao vậy?” Tuy có thể nhắc tới không hay lắm, nhưng cậu rất tò mò,

hai vị này bắt nạt mình đến thế, nhất định phải hỏi ra để còn tự vui một
chút.

“Khi có mặt tôi thì rất tốt với Đại Bảo. Khi vắng mặt thì bọn họ sẽ ở

nhà ngủ hoặc khi dẫn Đại Bảo ra ngoài đi dạo, cột Đại Bảo vào đâu đó rồi
đi buôn chuyện với người khác.”

Hách Đằng nghe vậy cũng thấy khó chịu, “Rồi làm sao anh phát hiện

được?”

“Có lần Đại Bảo trúng nắng.”

Được rồi, cậu thừa nhận, chuyện này không vui lắm.

“Tiếc là chó thì không biết nói chuyện. Nếu không có lần đó thì tôi

thật sự không biết được, khi ở nhà cô ta rất tốt với Đại Bảo, cậu cũng thấy
Đại Bảo rồi, vẫn không thèm để ý đến người lạ, tôi cũng không để bụng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.