BẠO QUÂN - Trang 197

Giọng nói không lớn, nhưng vẫn nghe được sự giận dữ cùng xấu hổ bên

trong.

“Để tôi xem.”

Cổ Sách lấy tay vuốt ve đùi trong, buổi tối hôm trước có hơi dùng lực,

bên trong đùi Đỗ Vân Hiên đến giờ còn hiện lên những dấu vết xanh tím
loang lổ, trên da thịt trắng nõn vô bì còn lộ ra dấu hôn thâm lại cùng vài
dấu răng, dâm mỹ đến mức khiến người ta huyết mạch sôi sục.

Khố hạ Cổ Sách đã sớm rục rịch, bây giờ lại càng thêm hưng phấn.

Nhưng hắn cũng chỉ có thể chịu đựng.

Người nhà mà Gấu Nhỏ đang coi trọng nhất đang ở chung một tầng chờ

họ trở về, nếu bây giờ hắn nuốt xuống Gấu Nhỏ ngay tại đây, hương vị tất
nhiên vô cùng tốt, nửa người dưới cũng sẽ rất thỏa mãn, nhưng sẽ rất nhức
đầu – trấn an sau đó, nhất định sẽ phải đau đầu đến cực điểm.

Cổ Sách thoạt nhìn không sợ trời không sợ đất, thế nhưng cũng không

dám làm quá mức quá đáng, phải khó khăn lắm mới bắt được Gấu Nhỏ, hắn
sẽ không tùy tiện để Gấu Nhỏ chạy loạn khỏi mình. Nếu làm quá mức giới
hạn, chọc Gấu Nhỏ giận đến thà chết cũng không chịu khuất phục, ngọc nát
đá tan, vậy Cổ Sách hắn biết tìm ai khóc đây?

Chỉ là, cứ làm người tốt mãi cũng không được.

Thỉnh thoảng phải nhất định chỉnh một phen, khiến Gấu Nhỏ thành thật

một chút, ngoan ngoãn ở lại bên người mình.

“Chậc, làn da còn mềm mại hơn cả đậu hũ, cắn nhẹ một chút liền lưu lại

dấu vết.” Kẻ gây ra một bên săm soi dấu vết, một bên vô liêm sỉ đổ trách
nhiệm lên thể trạng của người bị hại, thái độ cùng ngữ khí vô cùng bình
thản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.