BẠO QUÂN - Trang 220

Thiên không trống trải u tĩnh, bốn phía đều có bình phong ngăn trở tầm

mắt khiến anh cảm thấy nguy hiểm.

“Thiết kế Đỗ, em đây là lạt mềm buộc chặt sao?” Mitsuishi Yamato từ

trong nước hồ chật vật đứng lên, rất nhanh mỉm cười khôi phục tác phong
nhanh nhẹn.

“Biến thái!” Đỗ Vân Hiên đứng lên, muốn bước ra khỏi hồ onsen.

Mitsuishi Yamato từ phía sau bắt được anh, ấn anh ngã lên bờ hồ, “Bây

giờ mới muốn đi sao, chỉ sợ là quá muộn. Em cố ý giả bộ ngủ lưu lại, cùng
tôi một chỗ, không phải vì muốn dâng mình sao? Để có tên trong danh sách
tham gia cuộc thi Ngụy Lai đám thiết kế sư đều nguyện ý trả một cái giá rất
lớn. Nhưng mà, em quả thực rất xinh đẹp.”

“Đừng nghĩ tôi cũng hèn hạ như ông.”

“Khẩu khí thực chính trực. Có điều, thân thể em cũng đâu sạch sẽ như vẻ

bề ngoài.” Mitsuishi Yamato cười xốc lên vạt khăn lông.

Hai chân trắng nõn thon dài, cùng dấu vết trên đùi đều lộ ra.

Đỗ Vân Hiên ở trong nước giơ chân đạp hắn ra, lại gắt gao đè chặt khăn

lông trên thắt lưng của mình, anh không có sở thích lõa thể trước mặt đàn
ông.

“Chậc chậc, những dấu vết nhiệt tình kia hẳn là do vị Cổ tiên sinh nào đó

lưu lại rồi. Không cần phải thẹn thùng, tôi có thể hiểu mà, muốn đàn ông
mỗi tháng đều chi tiền cho em, đương nhiên không trả giá một chút thì sao
được chứ? Tất nhiên thân thể khả ái như vậy, bất cứ đàn ông nào cũng
nguyện trả giá cao.”

“Buông tôi ra!” Cằm bị đôi môi ghê tởm của hắn chạm vào, Đỗ Vân

Hiên lắc đầu kịch liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.