BẠO QUÂN - Trang 27

Cổ Sách bị siết chặt thấp giọng hừ một tiếng, càng hung hãn hướng chỗ

sâu mà chiếm đoạt.

Đỗ Vân Hiên bị hành đến chết đi sống lại căn bản không hề nảy sinh dục

vọng, khí quan mềm mại bị Cổ Sách nắm trong tay ngoan ngoãn phục tùng,
giống hệt Đỗ Vân Hiên khi ngủ say, lại lộ ra một tia yếu ớt, vô cùng đáng
yêu.

Cổ Sách thành thạo xoa nắn nó, động tác đơn giản nhưng vô cùng hiệu

quả, khí quan mềm nhũn bắt đầu sung huyết, dần trở nên cứng rắn, Đỗ Vân
Hiên dường như đã tuyệt vọng, nặng nề nghiêng mặt đi, đem nửa bên mặt
chôn sâu vào nền đệm.

Anh tiếp tục dùng sức cắn môi dưới.

Chỉ là dù yết hầu có gắng nén lại, hơi thở cũng không thể giấu diếm.

Cánh mũi tinh xảo phập phồng run rẩy, bắt đầu lộ ra hơi thở ngọt ngào

ướt át, ban đầu là đau đớn và thẹn thùng, còn bây giờ thân thể lại bị khoái
cảm cùng bối rối khuấy động, Đỗ Vân Hiên cảm thấy mình sắp bị chỉnh
đến điên rồi, anh giận hơi thở mình tràn ngập dục vọng, liền cố gắng nuốt
hơi thở lại, thế nhưng khi cố ngừng thở, phế quản rất nhanh nóng lên, cảm
giác bị nam vật tàn sát bừa bãi trong cơ thể cũng rõ mồn một.

Không thể tiếp tục duy trì, anh chỉ có thể há miệng thở dốc, một lượng

không khí tràn vào phổi làm anh thở dốc càng thêm kịch liệt, càng lúc càng
hỗn loạn, càng lúc càng ướt át, thật giống tiếng con gái khóc nức nở.

Đỗ Vân Hiên cảm thấy bội phần khuất nhục, kiệt lực chỉ muốn thoát khỏi

tình cảnh này, nhưng anh bất lực. Cổ Sách nắm lấy hai đầu gối anh, vừa
luật động vừa từ trên cao nhìn xuống quan sát anh.

Tất cả những gì Đỗ Vân Hiên làm, giãy dụa, cắn môi, nín thở, đối với Cổ

Sách mà nói đều là xuân dược thúc tình, không bằng nói, trong mắt tràn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.