BẠO QUÂN - Trang 415

Tấm mành trắng treo ở bên giường bị soạt một cái kéo ra, để lộ một

người đàn ông trung niên mang kính gọng vàng mặc áo blouse cũng màu
trắng.

“Đây là đâu?”

“Còn có thể ở đâu? Đương nhiên là phòng y tế, cậu có thể gọi tôi là bác

sĩ Từ.”

Đỗ Vân Hiên cảnh giác chống giường ngồi dậy, chậm rãi quét mắt nhìn

chung quanh. Từ sau khi gặp Cổ Sách, ấn tượng của Đỗ Vân Hiên với bác
sĩ lẫn giường bệnh đều tuột dốc không phanh, vốn dĩ là nơi nghiêm trang
chữa bệnh cứu người lại cũng có khả năng lật mặt trợ Trụ vi ngược.

Có điều nhìn quanh một vòng, anh nhìn thấy cái bảng tên dựng trên bàn

làm việc của bác sĩ ở đối diện, ở trên đó ngoài tên của bác sĩ ra còn có biểu
tượng dễ thu hút sự chú ý của đá quý Lea.

Đỗ Vân Hiên nhớ ra, ở đá quý Lea quả thực có một phòng y tế, chỉ là

mình chưa từng đến lần nào.

“Tại sao tôi lại ở đây?”

“Giám đốc Trương gọi người đưa cậu tới, cậu bỗng nhiên té xỉu trong

thang máy.” Bác sĩ Từ nói, “Thiết kế Đỗ, cậu rõ ràng là mệt mỏi quá độ. Có
cần tôi viết cho cậu một giấy xác nhận để công ty cho cậu nghỉ phép vài
ngày không?”

Nhật lý vạn ky: (

日理万机): chỉ việc Đế vương ngày xưa xử lý muôn

vàn chính sự, chăm chỉ đến cực điểm. Hay hàm ý người làm chủ một quốc
gia có bao nhiêu công việc quan trọng cần phải giải quyết.

Phát hiện anh té xỉu trong thang máy hẳn là Lea tiên sinh, nhưng Đỗ Vân

Hiên không định giải thích. Chủ tịch nhật lý vạn ky, tùy tiện tìm một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.