BẠO QUÂN - Trang 465

nhiên, cả ngài và ta đều rất rõ ràng, ngài không có khả năng còn sống mà
rời khỏi toà ốc hắc ám đó.”

Cổ Sách ở trong điện thoại trầm mặc một chút.

“Để em ấy nghe điện thoại.” Hắn trầm giọng nói.

Randy đưa điện thoại đến bên tai Đỗ Vân Hiên.

“Anh… Anh đã nói….” Đỗ Vân Hiên đứt quãng thở dốc, “Có tôi ở

đây…. Anh sẽ sống lâu hơn một chút.”

Trái tim Cổ Sách nháy mắt vỡ tan, sau đó kết thành một khối băng lãnh

khốc.

“Em không phải là con ruột nhà họ Đỗ, vợ chồng Đỗ thị là cha mẹ nuôi

của em. Cha mẹ ruột của em đã chết trong một đám cháy đáng ngờ, năm
em ba tuổi, Đỗ gia bí mật nhận nuôi em. Sau khi mẹ tôi li hôn cha tôi thì gả
cho cha của em, cho nên sinh em, Đỗ Minh Lỗi và em không hề có quan hệ
huyết thống.” Cổ Sách hít thật sâu một hơi, từng chữ từng chữ nói, “Tôi,
mới là anh trai cùng mẹ khác cha của em.”

“………….”

“Em nghe thấy không?”

“Anh đang nói dối…” Đỗ Vân Hiên cảm thấy giọng nói mình như thể

truyền đến từ rất xa.

“Đây có thể sẽ là lần cuối cùng tôi nói chuyện với em, em cho rằng tôi sẽ

dùng nó để nói dối sao?” Cổ Sách nói, “Tôi không hối hận, với tôi mà nói,
em chính là độc nhất vô nhị.”

Hắn ngắt điện thoại, từ đài phun nước trở lại bàn ăn, cầm lấy khăn ăn

vừa rồi đặt xuống trên bàn, sắc mặt như thường cài khăn lên cổ áo, tao nhã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.