BẠO QUÂN - Trang 92

Tư thế này, cũng khiến nơi xấu hổ nhất của anh nhếch cao lên, ngượng

ngùng e sợ bại lộ trong không khí.

Từ đầu đến cuối, hai ngón tay Cổ Sách cắm vào mật huyệt chưa hề rút

ra.

Khốn kiếp!

Đừng chạm vào tôi!

Đỗ Vân Hiên trong lòng phẫn nộ sợ hãi kêu to, môi mấp máy thế nhưng

không hề phát ra âm thanh như anh tưởng. Rượu cùng thuốc hòa trong nó
đốt cháy thần kinh anh, khiến anh khó có thể khống chế thân thể của mình,
hơn nữa, một loại cảm giác xa lạ đáng sợ, từ địa phương bị người đàn ông
kia chà đạp, tựa như điện lưu xẹt qua.

“Không được.. Không.. Đừng chạm tôi..” Vật lộn thật lâu mới nói ra

được một câu. Thế nhưng khi lọt vào tai Đỗ Vân Hiên, lại làm anh thêm
giật mình run sợ.

Câu chữ ngắt quãng, tràn đầy ngọt nị nữ tính, giống như đang hổn hển

nũng nịu.

Cả đời anh, chưa từng dùng loại ngữ khí này để nói chuyện.

Hai ngón tay tham tiến trong cơ thể linh hoạt như rắn, không ngừng

khuấy đảo, đùa bỡn niêm mạc bên trọng, chất bôi trơn lạnh lẽo theo ngón
tay đảo loạn trên niêm mạc rất nhanh tan ra, thấm vào những mạch máu
bên trong khiến nơi tư mật của Đỗ Vân Hiên tựa như bỗng nhiên phát hỏa.

Từ lạnh lẽo đột ngột chuyển sang nóng bỏng, Đỗ Vân Hiên khó chịu hừ

một tiếng, sau đó dùng lực cắn chặt môi dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.