BẠO QUÂN - Trang 90

Mục đích mới là thứ quan trọng nhất.

Không bao giờ để Gấu Nhỏ rời đi, đây chính là mục đích.

Còn lại, chẳng qua là sử dụng những thủ pháp khác nhau mà thôi.

Đôi môi đơn bạc, chóp mũi kiêu ngạo, da thịt trắng nõn của Đỗ Vân

Hiên dường như tản ra vị thơm của rượu.

Ánh mắt kinh ngạc vô lực của Đỗ Vân Hiên, mê ly vô tội.

Thân thể Đỗ Vân Hiên khẽ chống cự khi y phục tơ tằm lần lượt bị cởi

ra…

Rất nhiều cảm giác hỗn độn trong lòng Cổ Sách lúc này giống hệt với

nhiều năm trước, một cái liếc mắt xa xăm bên hàng rào, con gấu nhỏ bị
trộm đi.

Nội tâm vô cùng lo lắng bất an khi không thể chạm đến, thế nên khi đầu

ngón tay cùng đôi môi chạm được vào Đỗ Vân Hiên, tất cả đều biến thành
dục vọng mãnh liệt thiêu đốt.

Rất đau, đau lắm.

Đau đến mức, muốn có được anh.

Đầu óc Đỗ Vân Hiên tựa như một khối mỡ bị hun nóng chảy, cảm giác

ân ẩn nóng mà toàn thân lại ướt đẫm, cho nên khi dây lưng bị tháo ra, quần
tây lẫn quần lót bị kéo xuống đầu gối, anh không những không cảm thấy
lạnh mà còn có cảm giác như được giải phóng.

Cồn xâm nhập thật sâu vào thần kinh.

Tầm nhìn lay động, gương mặt người đàn ông trên đinh đầu càng tản ra

nét đẹp dã tính, giống như một con báo gấm nguy hiểm trầm mặc bên trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.