BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 102

cuộc không trở lại được nữa, Nàng thề, sẽ không thương tâm vì loại người
này, cũng không chảy một giọt lệ vì hắn nữa"

Thẩm Chiêu chậm rãi chớp mắt, "Ta hiểu. Diệp cô nương, nàng định ở

lại lầu Tiêu Tương sao?"

Nàng hỏi ngược lại, "Tự lực cánh sinh, có gì không thể chứ?"

"Nếu nàng nguyện ý, ta bảo Dĩ An sắp xếp cho nàng và mẹ nàng..."

"Không cần, ta ở lầu Tiêu Tương cũng chẳng phải ở không"

"Diệp cô nương thật đặc biệt" Hắn cười từ tốn, cười như gió xuân.

Khoang thuyền yên tĩnh, hai người phẩm trà, đầy tâm sự.

Mãi một lúc sau, Diệp Vũ nghĩ ngợi rồi nói, "Có rượu không? Ta

muốn uống rượu"

Lúc này hắn mới bảo gã sai vặt đi mua rượu, rất nhanh đã mang về

một vò nữ nhi hồng tới, nàng rót một chén nói, "Đã lâu chưa được uống
rượu, hôm nay muốn uống cho say. Tửu lượng đại nhân thế nào?"

Hắn mỉm cười nói, "Cũng khá"

Nàng bưng chén rượu lên, nói sảng khoái, "Tửu lượng rượu ta nhất

định hơn ngài, nào, uống!"

Sau khi chạm cốc, nàng uống một hơi cạn sạch. Hắn khuyên nàng

uống chậm chút, nàng lại không nghe, cứ hết ly này tới ly kia rót vào họng.

Tửu lượng Diệp Vũ tốt lắm, mà tửu lượng Diệp đại tiểu thư thì không

được tốt. Chỉ sau bảy chén càng ngày càng mê muội, nàng đã biết mình say
năm phần rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.