BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1037

"Bổn vương cảm thấy, như đang nhìn một nam tử thật sự vậy" Sở

Minh Hiên đi tới, buồn cười.

"Vậy ngài đừng có mà nhìn nữa!" nàng tức giận xoay người. Hắn

chậm rãi nhịn cười, cầm lấy cổ tay nàng, trong mắt ngập tràn nhứng đốm
sao cười, 'Vũ Nhi, nàng cũng biết tâm tình hiện giờ của bổn vương chứ?"

Nàng lắc đầu, trong lòng biết hắn hẳn là rất vui rồi. Vốn tưởng rằng,

rời Kim Lăng rồi, đi du ngoạn hơn hai tháng, sẽ không gặp lại cố nhân nữa,
ai ngờ nghĩ tới Dương Châu xảy ra ôn dịch, sẽ gặp Tấn Vương. Có thể thấy
nàng không nên tới Dương Châu.

Hắn nhìn vào mắt nàng, hỏi, "Vì sao rời Kim Lăng? Nàng không thích

hoàng huynh sao?"

Diệp Vũ cảm thấy, bất kể nói thật hay nói dối, đều khó mà hiểu rõ

được, "Ta có thể không trả lời vấn đề naỳ được không?"

"Được, bổn vương không hỏi nữa"

"Cám ơn"

"Nàng có tính toán gì không?"

"Không tính gì cả"

Trong mắt Sở Minh Hiên sáng loé như tinh thạch, thâm tình cứ vờn

quanh nhè nhẹ. "Vũ Nhi, bổn vương sẽ không ép nàng. Nếu như nàng
muốn dạo chơi bốn bể, bổn vương sẽ cùng nàng đi du ngoạn khắp nơi, làm
bạn cùng nàng, chẳng cầu cái gì, chỉ cầu được ở bên nàng, cùng nàng càng
nhau ngăm mặt trời lặn, nghe gió hạ mưa thu"

Lời nói này, tuy hơi có ý ép buộc và vô cùng bá đạo vô lý. Ôn nhu hắn

trả giá khiến cho ai đó khó mà cự tuyệt nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.