BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1091

Phán Phán cúi đầu cười, giống như một kẻ ngốc vậy, ngây ngốc, ngơ

ngác. Diệp Vũ lòng nổi lên trắc ẩn, nhìn vết máu trên người nàng ta cũng
biết, nàng ấy nhất định bị tra tấn đủ, Sở Minh Phong sao lại tra tấn nàng ấy
như thế chứ?

Phán Phán lấy tay ra vuốt những sợi tóc hỗn độn, khuôn mặt tú lệ dần

hiện rõ, mặt chẳng có chút máu, trắng nhợt như Bạch quỷ vậy.

"Ngươi không nhận ra ta sao?" Nàng ta nhìn Diệp Vũ chằm chằm,

tiếng nói khàn khàn.

"Ngươi là... Phán Phán ư?" Rốt cuộc Diệp Vũ cũng nhớ ra là Phán

Phán cải trang thành mình, bị Sở Minh Phong nhìn thấu, nàng ấy là người
của Thác Bạt Hoằng sao?

"Đây là kết cục của ta!" Phán Phán nói bi phẫn, giơ hai tay sưng to tím

bầm lên, "Hai tay này đã bị phế rồi, không còn đánh đành được nữa; còn
hai chân này, cũng đã bị phế rồi, đi đứng đều rất khó khăn; hắn sai người
mỗi ngày đều đánh ta mười roi, trên người ta chỗ nào cũng đầy vết
thương!"

Diệp Vũ khiếp sợ không nói được câu nào, lúc trước Thác Bạt hoằng

không phải bảo nàng ấy tự có thể bảo vệ mình được đó sao? Thác Bạt
Hoằng hẳn là biết sớm muộn gì nàng ấy cũng bị phát hiện ra, vì sao lại
không nghĩ cách cứu nàng ấy chứ? Phán Phán đúng thật rất đáng thương,
thủ đoạn Sở Minh Phong mới thật tàn nhẫn làm sao.

"Sớm biết ngươi không trốn thoát, ta sẽ không cải trang thành ngươi"

Phán Phán trợn tròn hai tròng mắt, trong mắt chưa đầy thù hận, "Ta có kết
cục thế này, đều là do ngươi ban tặng!"

"Ta không ngờ được... sẽ liên luỵ ngươi thành như vậy..." Trong lòng

Diệp Vũ khổ sở, chân tay bị phế, trên người đầy vết thương, đó là tuyệt
vọng tới mức nào, nàng đã từng trải qua rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.