BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1110

mình đâu; nàng cũng chờ đợi, hắn chẳng hề giống lần trước để người ngoài
tự đạp lên mình.

Mặt Tôn thái hậu lạnh lẽo, "Chính mắt cung nhân nhìn thấy, lời nói

chuẩn xác, Vũ Nhi, ngươi còn gì để nói nữa không?"

Diệp Vũ trấn định tự nhiên nói, "Bẩm thái hậu, nô tì không hại công

chúa Hân Nhu, xin thái hậu, bệ hạ minh giám"

Nước mắt Quan Thục phi đầm đìa, khóc nức nở bi thống, "Thái hậu,

Hân Nhu là cháu gái ruột của người, người nên làm chủ cho Hân Nhu đi....
Bệ hạ, chuyện đã sáng tỏ như thế, nô tì chẳng cầu mong gì, chỉ cầu bệ hạ
cho Hân Nhu một công đạo..."

Diệp Vũ nhìn mọi người đang chờ mong bệ hạ mở miệng, lòng bất ổn.

Giọng Sở Minh Phong lạnh lẽo, "Hôm nay muộn rồi, ngày mai tái thẩm"
Hắn đứng lên, cất bước đi trước, đi lại vội vã, giọng cũng vội càng, "Tống
Vân, mang Diệp Vũ tới Đài Quan Sát đi"

Ý chỉ này nói, khiến người ta vừa hết giận vừa phẫn hận. Hết giận là,

rốt cuộc Diệp Vũ không còn độc chiếm long tháp điện Trừng Tâm nữa,
phẫn hận là, bệ hạ lại chỉ bảo bắt giữ lấy nàng ta.

Diệp Vũ ngơ ngẩn cả người, cứ như có một bàn tay vuốt ve lòng, đau

đớn, khó chịu. Ý chỉ hắn như thế, tuy nói là hoãn thẩm vấn lại, nhưng cũng
không phải hoàn toàn tin tưởng mình. Nàng không biết mình may mắn hay
thương tâm nữa.

****

Thân là nghi phạm mưu hại công chúa, dĩ nhiên không thể ở lại điện

Trừng Tâm được. Tống Vân đưa Diệp Vũ tới Vũ đài Quan Sát, sau khi dàn
xếp xong xuôi khuyên nàng đi nghỉ sớm. Trâm Cài khẩn cầu được ở lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.